Thứ Bảy, 2 tháng 3, 2024

Thơ Tình Chùm Số 1.498

 

Trở Về Nhà

Cảm xúc thơ Friedrich Hölderlin bài 34

 

Người thủy thủ bao năm xa cách

Nay trở về hiển hách quang vinh

Chim bay hoa bướm rung rinh

Đảo hoang thu hoạch hành trình đại dương

 

Bờ biển cát vấn vấn vương nhung nhớ

Chúng ta còn duyên nợ với nhau

Rừng sâu nắng dãi mưa nhàu

Đồi xanh sim chín úa màu thời gian

 

Dòng sông quê nồng nàn hạnh phúc

Tiếng còi tàu thúc giục lướt nhanh

Hân hoan vẫy gọi đồng hành

Qua miền biên giới kinh thành cổ xưa

 

Lửa thiên đàng cũng vừa đốt nóng

Các vị thần chân trọng thiêng liêng

Rợp trời cờ xí trống chiêng

Trái tim thấp thỏm tình riêng đợi chờ

 

Vòng nguyệt quế ngẩn ngơ ánh mắt

Làn môi xinh khuân mặt ửng hồng

Du dương bát ngát cánh đồng

Bớt dần đau khổ ngóng trông tháng ngày

 

Đời tần tảo tay cày tay cuốc

Với ngôi nhà thân thuộc mẹ cha

Họ hàng bè bạn gần xa

Mở lòng ra đón mặn mà thủy chung.

 

Nguyên tác:“ Quê Hương ( Die Heimat )“

24.1.2024 Lu Hà

 

 

 

Thời Gian Cạn Kiệt

Cảm xúc thơ Friedrich Hölderlin bài 35

 

Sao anh còm cõi thế

Một thể chất xanh xao

Trái tim nấc nghẹn ngào

Bài hát xưa tắc nghẹn

 

Ánh hào quang thai nghén

Trái đất vẫn giá băng

Hồn thơ thẩn bẽ bàng

Khấp khểnh con đường vắng

 

Còn biết bao cay đắng

Niềm vui ngắn ngủi sao

Mất hết cả thuở nào

Tiếng chim đêm tức tưởi

 

Thiên đường xa vời vợi

Bóng lưỡi hái tử thần

Thời gian cạn kiệt dần

Ma quỷ cười khanh khách

 

Âm dương không tách bạch

Mờ ảo để lừa người

Xót xa lắm cuộc đời

Quán trọ buồn nuối tiếc.

 

Nguyên tác:“ Sự Ngắn Gọn ( Die Kürze ) “

25.1.2024 Lu Hà

 

 

 

Bóng Tối

Cảm xúc thơ Friedrich Hölderlin bài 36

 

Bóng tối đang âm thầm ẩn hiện

Hồn cô đơn thân thiện tới thăm

Xa xôi kìa ánh trăng rằm

Trái tim mê hoặc ươm tằm nhả tơ

 

Viên ngọc trai thẫn thờ bày tỏ

Chốn hư vô méo mó nụ cười

Mây bay về cuối chân trời

Chập chờn chế nhạo cảnh đời buồn thiu

 

Những ngôi sao dập dìu ánh sáng

Với thiên thần ban tặng giấc mơ

Đàn ông tội nghiệp đợi chờ

Thiết tha tiên nữ trên bờ cát pha

 

Cõi trần gian bao la bát ngát

Tìm ngôi nhà ngào ngạt mùi hương

Có người co quắp trên giường

Phều phào hơi thở thiên đường ở đâu?

 

Chúa do dự đĩa dầu hao cạn

Suốt năm canh đợi ngóng mỹ nhân

Giày vò mưa gió tủi thân

Ăn sương tiếng quạ xa gần xôn xao

 

Kẻ thua thiệt nghẹn ngào tiếng khóc

Lê lết đi da bọc lấy xương

Ngược xuôi cầu cạnh bốn phương

Màn đêm u ám dặm trường khổ đau.

 

Nguyên tác:“ Đêm ( Die Nacht)“

26.1.2024 Lu Hà

 

 

 

Hành Hương Tới Thiên Đường

Cảm xúc thơ Friedrich Hölderlin bài 37

 

Suabia tây nam nước Đức

Lombarda rạo rực biết bao

Lắng nghe tiếng suối rì rào

Qua miền bắc Ý nghẹn ngào gió trăng

 

Giọt sương rơi siêu thăng hoa trắng

Alpine duyên dáng mượt mà

Nụ cười con gái thiết tha

Lờ mờ Thụy Sĩ căn nhà khang trang

 

Khách lữ hành lang thang đây đó

Mùa xuân sang lấp ló ráng hồng

Dương cầm réo rắt thinh không

Necker ngào ngạt cánh đồng bao la

 

Dòng Rhine điệu đà chảy mãi

Các nhà thờ ưu ái tự do

Tràn trề hạnh phúc ấm no

Bàn tay tạo hóa chăm lo tuyệt vời

 

Caucasus bình minh tỏa sáng

Đàn én bay theo dạng lưỡi cày

Di cư dân Đức chốn này

Âm thầm sóng vỗ vui vày bướm hoa

 

Danube nhạt nhòa ngấn lệ

Cuộc bể dâu thế hệ trôi qua

Biển đen dòng tộc phân bua

Tò mò hiếu khách bốn mùa đổi trao

 

Đủ hàng hóa dồi dào vũ khí

Giơ nắm tay thiện chí hòa bình

Nguyện cầu Thiên Chúa quang vinh

Cô dâu chú rể gia đình an khang

 

Lonias đồng bằng trù phú

Kayster quyến rũ dấn lên

Ether lộng lẫy thiên thiên

Núi sông hòa hợp tổ tiên huy hoàng

 

Đất Homer thênh thang cất bước

Cả một vùng ngây ngất đào nho

Củi than dư dật bếp lò

Đờn ca tài tử chuyến đò sang sông

 

Tới Hy Lạp mênh mông tri thức

Triết học nguồn đích thực tình yêu

Trái tim cảm xúc phiêu diêu

Hoàng hôn xế bóng dáng kiều thướt tha

 

Các thiếu nữ mặn mà âu yếm

Chẳng ngại ngùng dấu diếm nụ cười

Nôn nao dưới ánh mặt trời

Thiên đường vĩnh cửu loài người khát khao.

 

 Nguyên tác: “ Chuyến đi bộ ( Die Wanderung) “

28.1.2024 Lu Hà

 

 

 

Nghẹn Ngào Ngắm Con

Thơ tặng Andreas Nguyên

 

Giỏ nhà ai cái quai nhà ấy

Lời cổ nhân đúng vậy chẳng sai

Cha con trong cõi trần ai

Khen thay tạo hóa hình hài giống nhau

 

Cuộc bể dâu úa màu cây cỏ

Hạt giống trồng chẳng sợ vùi chôn

Bản năng nòi giống sinh tồn

Mặt trời khuất bóng hoàng hôn vui vày

 

Tre đã già có ngay măng mọc

Dù cách xa mưa móc ý trời

Thiên thu giữ trọn nụ cười

Tình thâm cốt nhục loài người tôn vinh

 

Hỡi các đấng thần linh cao cả

Bụi thời gian vàng đá phôi phai

Cỏ non in đậm dấu hài

Trán nhăn tư lự đền đài cảm thông

 

Hãy nhìn xem chim công kiêu hãnh

Chẳng giống lông cũng cánh chứ sao?

Một ông bố rất tự hào

Rưng rưng ngấn lệ nghẹn ngào ngắm con

 

Tác phẩm đẹp sẽ còn gìn giữ

Hồn thơ bay thiên tứ ngợi ca

Quan san muôn dặm hải hà

Trùng dương sóng vỗ cả nhà mừng vui.

 

28.1.2024 Lu Hà

 

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét