Thứ Bảy, 2 tháng 3, 2024

Thơ Tình Chùm Số 1.494

 

Ô Hay Số Mệnh

Cảm xúc thơ Friedrich Hölderlin bài 17

 

Ô hay số mệnh xoay vòng

Từ trong bụng mẹ long đong chào đời

Mảnh mai nhưng vẫn mỉm cười

Xung quanh lặng lẽ chơi vơi linh hồn

 

Thương ai xế bóng hoàng hôn

Nữ hoàng sắc đẹp bồn chồn cầu mong

Ban mai hứng giọt sương trong

Nuôi mầm vĩnh cửu xuôi dòng thời gian

 

Tấm lòng trinh bạch chứa chan

Tháng ngày ngắn ngủi nồng nàn yêu thương

Hoa hồng nở rộ bốn phương

Trách chi tạo hóa đoạn trường biệt ly

 

Gai đâm máu chảy thần kỳ

Thủy chung son sắt nhung y nát nhàu

Nắng mưa dầu dãi úa màu

Bông cài trước ngực trước sau vẹn tròn.

 

Nguyên tác: Gửi bông hồng ( An eine Rose )

6.1.2024 Lu Hà

 

 

 

Cảm Ơn Bác Nguyễn Phong

 

Cách nhau đã tám tuổi đầu

Bác là trưởng thượng tôi đâu dám nhờn

Đàn anh đi trước vẫn hơn

Mùi đời nếm trải cung đờn sầu ly

 

Bảy hai tám chục thần kỳ

Tâm hồn khỏe mạnh chai lỳ dẻo dai

Sau này hội ngộ nguyệt đài

Cung Hằng hoan hỉ đêm đài ngâm nga

 

Nhìn về trái đất bao la

Mây mờ bao phủ quê nhà xa xôi

Trái tim nức nở bồi hồi

Hoài lang dạ cổ núi đồi gần xa

 

Quan san muôn dặm sơn hà

Kẻ Nam người Bắc đều là anh em

Thương người thiếu phụ buông rèm

Ngóng trông ai đó thòm thèm hơi men

 

Nực cười hạ giới bon chen

Làng thơ mậu dịch nhỏ nhen dập vùi

Đầu gà bã đậu luồn chui

Cửa quan vét đĩa lau chùi chiếu chăn

 

Phường loa báo chí lùng săn

Nhân tài tận diệt khó khăn muôn vàn

Xót xa khóe hạnh ứa tràn

Chính danh thi sĩ trăm ngàn khổ đau.

 

6.1.2024 Lu Hà

 

 

 

 

Trái Tim Hy Vọng

Cảm xúc thơ Friedrich Hölderlin bài 18

 

Hỡi anh người thợ mộc

Chủ vườn nho sớm chiều

Vùng biên giới cô liêu

Cảnh hài hòa vĩnh cửu

 

Những linh hồn tề tựu

Tòa tháp lạnh như băng

Daedalus mơ màng

Nghệ thuật là của bạn

 

Nuôi dưỡng đâu chán nản

Vẫn khao khát vần thơ

Thiên Chúa mãi tôn thờ

Trái tim hồng hy vọng

 

Tôi vẫn hằng mong ngóng

Cô tiên nữ trong rừng

Không nỡ lại dửng dưng

Dang vòng tay ôm ấp.

 

Nguyên tác: “ An Zimmern “

7.1.2024 Lu Hà

 

 

 

Nơi Miền Hẻo Lánh

Cảm xúc thơ Friedrich Hölderlin bài 19

 

Nhớ ngày nào tôi còn bé lắm

Có quý nhân thường nắm tay tôi

Dạo chơi trên những sườn đồi

Vỗ về an ủi đơn côi lạnh lùng

 

Tránh xa cảnh hãi hùng roi vọt

Thường đuổi theo bám gót chân người

Dữ dằn như giống đười ươi

Tóc tai rũ rượi nói cười dã man

 

Nhưng hoa lại ngút ngàn rừng rậm

Gió thiên đường thấm đậm hơi sương

Trái tim đa cảm dễ thương

Luna thánh thiện vấn vương rường nào

 

Helios thì thào khích lệ

Các vị thần kính nể xung quanh

Endymion nhiệt thành

Đức cha tốt bụng vinh danh Chúa trời

 

Tôi đã hiểu những nơi yên lặng

Khi ether cay đắng ngậm ngùi

Thăng hoa giai điệu chôn vùi

Tình yêu đắm đuối sụt sùi lệ rơi.

 

Nguyên tác:“ Từ khi tôi còn là một cậu bé ( Da ich ein Knabe war)

7.1.2024 Lu Hà

 

 

 

Về Cõi Vĩnh Hằng

Cảm xúc thơ Friedrich Hölderlin bài 20

 

Thời gian có chia tay không nhỉ

Hỡi tinh thần lý trí khôn ngoan

Còn bao tội lỗi thế gian

Trái tim hóa giải than van nỗi gì?

 

Hàng cây xanh rầm rì gió thổi

Những con đường lạc lối bóng ma

Cầu xin Chuá ở trong ta

Thiên thần bảo trợ ngân hà sáng soi

 

Trạm cuối cùng tiếng còi tàu thét

Gánh hành trang xem xét làm chi

Nấm mồ cỏ dại chim di

Buông xuôi tất cả sầu bi phai mờ

 

Ngày xưa đó hững hờ chén thuốc

Ghét yêu thương thân thuộc lãng quên

Khát khao ước nguyện bình yên

Linh hồn an nghỉ thiên nhiên dạt dào

 

Thôi oán trách ngọt ngào khúc nhạc

Xóa hận thù đàn hạc du dương

Ngân vang tiếng hát vô thường

Bướm hoa đưa tiễn đoạn đường vui thay

 

Hồn giải phóng đọa đày kết thúc

Chốn thiên đường hạnh phúc tối cao

Bâng khuâng gứi lại lời chào

Xa xôi quán trọ nghẹn ngào sương rơi

 

Cõi vĩnh hằng nụ cười hoan hỉ

Ánh trăng thanh thủ thỉ cùng ta

Cung vàng điện ngọc Hằng Nga

Không trung rộng mở bao la nhẹ nhàng.

 

Nguyên tắc: Lời chia tay ( Der Abschied )

8.1.2024 Lu Hà

 

 

 

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét