Chủ Nhật, 24 tháng 1, 2021

Thơ Tình Chùm Số 1.333

 

Lâu Đài Cổ

Cảm xúc thơ Goethe bài 88

 

Ở trên đỉnh núi cao

Có một lâu đài cổ

Một thời đầy xe cộ

Sau cánh cửa lính canh

 

Giờ hiu quạnh vắng tanh

Những bức tường đổ nát

Căn hầm sâu lạnh ngắt

Chất chứa thùng rượu ngon

 

Đai sắt rỉ bào mòn

Thời gian phong tình cũ

Khuân mặt mới phục vụ

Nhân viên bước chân vào

 

Du khách đều xôn xao

Đoàn thiên thần xuất hiện

Ánh mắt nhìn xao xuyến

Dập dìu đến hội trường

 

Những đôi chim uyên ương

Linh mục đâu cần chai

Dầu thơm tựa hương lài

Trai gái tình chan chứa

 

Hành lang không uống nữa

Nhận món quà phù du

Gió hoài cảm vi vu

Cầu thang nơi cầu nguyện

 

Ngẩn ngơ nghe mọi chuyện

Đám cháy tắt từ lâu

Rêu xanh đã phủ màu

Ngọn lửa lòng trối dậy

 

Trái tim không che đậy

Cảm giác hồn phiêu diêu

Bóng hoàng hôn mĩ miều

Cây thánh giá dựng đó

 

 

Ánh trăng vàng cổ độ

Hỏi có muốn nhau không?

Vang lên giữa đám đông

Thưa vâng rằng hạnh phúc

 

Nụ hôn dài thúc giục

Ánh mặt trời xốn xang

Bình minh đã sẵn sàng

Đỉnh núi cao lồng lộng.

 

*Nguyên tác:“Lâu Đài Trên Núi”

21.1.2021 Lu Hà   

 

 

Những Linh Hồn Bất Tử

Cảm xúc thơ Goethe bài 89

 

Đứng trên tòa tháp cổ

Ngạo nghễ các hồn ma

Gửi lời chào thiết tha

Các anh hùng bất tử

 

Đoàn chiến binh thập tự

Con tàu vượt đại dương

Xông xáo khắp chiến trường

Thân nằm trong da ngựa

 

Nông dân là chỗ dựa

Cày cấy và chăn nuôi

Cánh đồng cỏ xanh tươi

Khai phá miền hoang dã

 

Những chàng trai sắt đá

Vì chính nghĩa nhân quần

Cùng nhau quyết sả thân

Hiệp sĩ đầy xương tủy

 

Vì giang san tận tụy

Cống hiến hết sức mình

Vì quê hương hy sinh

Bảo vệ toàn lãnh thổ

 

Cho dù không bia mộ

Những chiến sĩ vô danh

Hân hoan khắp kinh thành

Nghe tiếng chuông hội tụ.

 

*Nguyên tác:“Chào Tinh Thần”

21.1.2021 Lu Hà   

 

 

Ánh Sáng Lung Linh

Cảm xúc thơ Goethe bài 90

 

Mặt trời đêm lung linh

Phát sáng vào buổi tối

Bước chân nàng rất vội

Hối hả trong không gian

 

Ôi trái tim nồng nàn

Nâng mình khỏi mặt đất

Với tấm lòng thành thật

Phiêu du mọi độ cao

 

Đôi uyên ương ngọt ngào

Vượt qua mọi thung lũng

Những quả sung rơi rụng

Ánh trăng dần chìm đi

 

Mai trúc mới thầm thì

Tâm hồn chàng thi sĩ

Chim sơn ca thủ thỉ

Ta hãy trở về nhà.

 

*Nguyên tác:“Mặt Trời Đêm”

21.1.2021 Lu Hà   

 

 

Bài Ca Người Thợ Săn

Cảm xúc thơ Goethe bài 91

 

Bóng hoàng hôn buông xuôi

Trên cánh đồng hoang dại

Nỗi lòng tôi tê tái

Khao khát một con mồi

 

Trái tim đập bồi hồi

Thổn thức niềm riêng tây

Đàn con trẻ thơ ngây

Người vợ hiền chờ đợi

 

Thung lũng xa vời vợi

Bước chân đi nhẹ nhàng

Nghề thợ săn lang thang

Mơ màng trong hy vọng

 

Dương ống nhòm trông ngóng

Chỉ nhìn thấy mặt trăng

Sự bình yên vĩnh hằng

Biết chuyện gì sẽ đến

 

Ham muốn thành ti tiện

Rình mò tội sát sinh

Xấu hổ bởi chính mình

Ánh trăng vàng muôn thủa.

 

*Nguyên tác:“Bài Hát Buổi Tối Của Người Thợ Săn”

21.1.2021 Lu Hà   

 

 

Đồng Ca

Cảm xúc thơ Goethe bài 92

 

Chúng ta đang ca hát

Để gặp những trái tim

Tự do đôi cánh chim

Hạnh phúc chào năm mới

 

Qúa cứ xa vời vợi

Tương lai sắp tới gần

Chẳng do dự lần khân

Xua đuổi nhanh dịch hạch

 

Hiện tại bao hiển hách

Nhờ khoa học tìm tòi

Thế giới không lẻ loi

Nắm tay nhau đoàn kết

 

Tình yêu thương da diết

Chung thủy hay ly hôn

Buồn vui hỡi linh hồn

Oán trách chi số phận

 

Hãy tránh đi khi nhầm lẫn

Lòng bác ái vị tha

Bình an khắp mọi nhà

Hạnh phúc dâng cuồn cuộn

 

Cơn mưa xuân lôi cuốn

Xã hội sẽ nở hoa

Giang san được hài hòa

Cũng giống như khiêu vũ.

 

*Nguyên tác:“Các Bài Hát Hòa Đồng”

21.1.2021 Lu Hà   

 

 

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét