Chủ Nhật, 24 tháng 1, 2021

Thơ Tình Chùm Số 1.322

 

Duyên Kỳ  Ngộ

Cảm xúc thơ Goethe bài 35

 

Người ta phản bội lại tôi

Trái tim ghẻ lạnh đơn côi não nùng

Phút giây bấn loạn hãy hùng

Chạy ra hồ cá mịt mùng sủi tăm

 

Chần chừ dưới ánh trăng rằm

Thì thầm tiếng gọi xa xăm trong đầu

“Coi chừng thăm thẳm đáy sâu“

Dịu dàng êm ái nhiệm mầu làm sao?

 

Giật mình tỉnh giấc chiêm bao

Chập chờn bóng tối xôn xao tiếng kèn

Tử thần lưỡi hái mon men

Bỗng nhiên lại bị Käthchen cản đường

 

Tên người con gái thân thương

Nhân duyên kỳ ngộ tơ vương bất ngờ

Vô tình em đứng trên bờ

Kịp thời cứu kẻ bơ vơ cõi lòng

 

Bấy lâu tôi vẫn cầu mong

Thiên thần bé nhỏ thong dong cuộc đời

Vợ hiền xinh đẹp tuyệt vời

Cứu tôi thoát chết thành người tào khang.

 

*Nguyên tác:”Giải Cứu”

26.12.2020 Lu Hà

 

 

Mò Mẫm

Cảm xúc thơ Goethe bài 36

 

Hỡi nàng Therese!

Cái ác vì bịt mắt

Khát khao càng xiết chặt

Dễ thấy được tôi sao?

 

Paulinus dạt dào

Trên hòn đảo hoang dã

Bao trái tim sắt đá

Đắm chìm vào lòng ai?

 

Biết sao được ngày mai

Cơn bão táp thúc giục

Lang thang tìm hạnh phúc

Có mắt cũng như mù

 

Đường khúc khuỷu âm u

Mò mẫm không ra lối

Khác chi trong đêm tối

Ban ngày cũng thế thôi

 

Sáng thế kỷ dần trôi

Sững sờ đọc kinh thánh

Linh mục ban phát bánh

Sẵn lòng tình yêu thương.

 

*Nguyên tác:”Bịt Mắt Bắt Dê”

26.12.2020 Lu Hà

 

 

Aỏ Tưởng

Cảm xúc thơ Goethe bài 37

 

Ngó tấm rèm động đậy

Cô hàng xóm của tôi

Cơn gió giật bồi hồi

Trái tim mừng khấp khởi

 

Ai biết ai nghĩ ngợi

Ghen tuông ở trong lòng

Lão ấy chắc chưa xong

Mà sao tôi nóng vội?

 

Cứ mỗi khi chập tối

Xôn xao một góc màn

Văng vẳng tiếng kêu van

Tiếc đời cô gái trẻ

 

Chẳng dễ gì suôn sẻ

Tôi mong ngóng cả ngày

Chất chứa nỗi đắng cay

Ngậm bồ hòn ảo tưởng

 

Lừa dối mình tự sướng

Khổ đau chỉ tâm hồn

Cứ vấn vương bồn chồn

Làm sao mà chịu được.

 

*Nguyên tác:”Tự Lừa Dối”

27.12.2020 Lu Hà

 

 

Tranh Chấp

Cảm xúc thơ Goethe bài 38

 

Gía như nàng xinh đẹp

Trong trắng như gái quê

Thì nào ai dám chê

Dải ruy băng màu đỏ

 

Than ôi! Nếu có nó

Đĩ điếm sẽ dụ anh

Xôn xao cả kinh thành

Dưới ánh đèn nhấp nháy

 

Bao cuộc vui thiêu cháy

Phải thay đổi từng giờ

Không khéo thành bơ vơ

Những chàng trai dâm đãng

 

Khôn ngoan là tạo dáng

Chiếc váy lỗ chập chờn

Trái hồng sẽ to hơn

Các đại gia bắt mắt

 

Vòng eo càng thắt chặt

Đội chiếc mũ màu vàng

Thật tinh tế dịu dàng

Huyên náo dàn hợp xướng

 

Dân cư treo giải thưởng

Tuyên bố cuộc chiến tranh

Bởi vì chút hư danh

Đẹp mặt cho thành phố.

 

*Nguyên tác:”Tuyên Bố Chiến Tranh”

27.12.2020 Lu Hà

 

 

Vì Yêu Anh

Cảm xúc thơ Goethe bài 39

 

Ngày nào anh đi câu

Em ước thành con cá

Anh ngồi trên phiến đá

Thơ  thẩn bên bờ ao

 

Chim bướm sẽ xôn xao

Em mơ thành con ngựa

Hay chiếc xe ghế tựa

Trái tim hồng mang theo

 

Cũng có lúc gian neo

Em hóa thành vàng bạc

Để cho anh hưởng lạc

Vui thú suốt canh thâu

 

Dù anh có đi đâu

Lòng dạ không thay đổi

Sự trung thành tuyệt đối

Em mãi là của anh

 

Tìm kiếm khắp kinh thành

Tình yêu trong vỏ bọc

Không thể nào chọn lọc

Em vẫn mãi là em.

 

*Nguyên tác:”Tình Nhân Trong Mọi Hình Dạng”

28.12.2020 Lu Hà

 

 

 

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét