Tự Thắng Chính Mình
Cảm xúc thơ Goethe bài 68
Dẫn trái tim ra đi
Tương lai cuộc sống mới
Khao khát điều mong đợi
Vì sao phải đau buồn?
Tuổi thanh xuân bồn chồn
Bạo lực nào vô hạn
Chuỗi ngày dài ngao ngán
Phải tự thắng lòng mình
Tìm con đường quang vinh
Chạy trốn khỏi cô ấy
Cuộc đời là như vậy
Giải phóng tâm hồn tôi
thuyền ái tình xa xôi
Trên dòng sông chảy xiết
Sức lực tôi cạn kiệt
Lênh đênh cuối chân trời
Quyết lấy lại nụ cười
Tránh xa vòng ma thuật
Để sống bằng sự thật
Với cô nàng đáng yêu.
*Nguyên tác:“Sầu Muộn”
10.1.2021 Lu Hà
Quyến Rũ
Cảm xúc thơ Goethe bài 69
Thiếu phụ còn uốn éo
Sự ân ái ngọt ngào
Cậu bé biết làm sao
Thê lương hay hạnh phúc?
Belinden thúc giục
Trời sắp sáng mất rồi
Ánh đèn tắm xa xôi
Chuếnh choáng hồn ngây ngất
Trong căn phòng bí mật
Mê hoặc giấc kê vàng
Bức tranh vẽ dịu dàng
Ngọn lửa lòng nóng bỏng
Tràn trề niềm hy vọng
Hứa hẹn buổi ban mai
Mùa xuân tới tương lai
Dãy hành lang mờ ảo
Quờ quạng đi lảo đảo
Chàng trai trẻ xanh xao
Biết bao bao kẻ xấn vào
Khuân mặt không chịu nổi.
*Nguyên tác:“Tại Belinden”
10.1.2021 Lu Hà
Gần Kề
Cảm xúc thơ Goethe bài 70
Anh đã đến sát vùng lân cận
Hồn thơ bay vơ vẩn sớm chiều
Ngẩn ngơ tâm trạng bao điều
Vào ra thơ thẩn cô liêu một mình
Con đường làng rung rinh hoa bướm
Miền thùy dương thấm đượm yêu thương
Sim mua màu tím vấn vương
Lục bình xanh ngắt nõn nường ngó sen
Quê hương em nhọc nhằn cát trắng
Hàng phi lao cay đắng xót xa
Hoàng hôn thấp thoáng dương tà
Hải âu chan chứa thiết tha mặn nồng
Ánh trăng vàng bềnh bồng trên biển
Thủy triều dâng tôm hến cá cua
Gió mưa tầm tã bốn mùa
Quăng chài thả lưới đồng chua đất phèn
Trời đổ lửa bao phen cháy xém
Bụi lá bay gói ghém cuộc đời
Trăng lên lại thấy nụ cười
Liễu thanh mát rượi lả lơi dáng Kiều
Những cô gái mĩ miều xinh xắn
Hoa bướm say tươi tắn biết bao
Ru nhau tiếng hát ngọt ngào
Yến oanh thỏ thẻ dạt dào trúc mai.
*Nguyên tác:“Vùng Lân Cận Người Yêu”
10.1.2021 Lu Hà
Tháng Năm
Cảm xúc thơ Goethe bài 71
Tháng năm ánh sáng tuyệt vời
Mặt trời đỏ ửng bao lời thiết tha
Xôn xao vũ trụ ngợi ca
Mừng vui trái đất Hằng Nga bồi hồi
Tháng tư khó ở qua rồi
Xanh tươi đồng cỏ núi đồi chứa chan
Giai nhân tài tử hân hoan
Chồi non núm vú nồng nàn đáng yêu
Biết bao cô gái mĩ miều
Từng đàn hạc trắng phiêu diêu hải hồ
Nắm tay xây dựng cô đồ
Thuyền trăng thấp thoáng nhấp nhô bến tình
Dập dìu hoa bướm rung rinh
Mây bay ngây ngất cô mình kia ơi!
Nôn nao tôi thấy nụ cười
Sơn ca nhí nhảnh lả lơi cành đào
Lời ca tiếng hát ngọt ngào
Ru hồn cát sĩ đi vào động tiên
Lần theo một dải đào nguyên
Phong tình cổ lục lưu truyền ngàn năm.
*Nguyên tác:“Gửi Thư”
10.1.2021 Lu Hà
Người Mẹ Thiên Nhiên
Cảm xúc thơ Goethe bài 72
Ôi người mẹ thiên nhiên
Thực phẩm tươi máu mới
Thiết tha bao người đợi
Nuôi dưỡng cái bào thai
Trong cõi đời trần ai
Trên chiếc thuyền chao đảo
Lênh đênh sóng mặt hồ
Những dãy núi lô nhô
Thiên thần ngước mắt nhìn
Trái tim đập xốn xang
Tự do như hiện tại
Anh sẽ không ngần ngại
Vì em là tương lai
Chắn chắn cho quả chín
Một tình yêu xác tín
Tinh tú lập lờ trôi
Xao xuyến mãi không thôi
Một vạn ngôi sao mới
Muôn loài cùng ca ngợi
Sự sống mãi trường tồn.
*Nguyên tác:“Trên Hồ”
11.1.2021 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét