Thứ Ba, 11 tháng 2, 2020

Bình Giảng Thơ Lu Hà Do Thu Hà Diễn Ngâm Phần 97


Tài Mệnh Tương Đố
“Video 39“

Hôm nay là ngày sinh nhật của tôi, mọi người chúc mừng tôi và tôi làm một bài thơ lục bát để tri ân cảm tạ mọi người hết thảy, nếu có sơ xuất bỏ quên bạn nào hãy thứ lỗi cho tôi. Tôi chẳng làm lễ sinh nhật chi hết, có lẽ cả đời tôi không bao giờ làm lễ sinh nhật. Tôi cảm tạ trời đất, tinh cha huyết mẹ đã tác thành ra tôi để tôi làm thơ viết văn trả lại đời. Tôi ngồi hý hoáy viết bình giảng thơ diễn ngâm mà lòng tôi tê tái nước mắt chảy quanh thân phận nàng Kiều. Tôi không hẹp hòi về cái gọi là chủng tộc giống nòi mà bảo rằng  mình dư nước mắt khóc gái Trung Hoa, nó chỉ là một con đĩ có gì mà đáng thương hại? Kiều là một con người sinh ra ở trái đất này đâu phải từ hành tinh xa lạ? Dù ở bên Tàu, Anh Quốc, Nhật Bản, Hoa Kỳ hay Việt Nam thì đã sao? con người ở đâu cũng vẫn là con người bằng xương bằng thịt, biết yêu biết ghét, giàu lòng nhân ái vị tha.


“Mạch sầu thảm tuôn trào suối lệ
Kiều giận mình tin kẻ bất lương
Nai tơ mắc bẫy cùng đường
Sở Khanh sấn sổ bên giường rêu rao

Tao nghe nói con nào mới tới
Còn to mồm phách lối kêu oan
Phen này trướng rủ hoa tàn
Màn che ong mật nhụy tràn mới thôi

Giọng đểu giả một hồi rỉa rói
Giống quạ hoang soi mói điêu ngoa
Thềm hoa lã chã nhạt nhòa
Thiên nhiên đúc sãn một tòa thiên hương“

Tôi là tác giả bài thơ song thất lục bát mà cũng không chịu nổi chính những gì tôi viết ra mô tả thằng Sở Khanh. Sau đẫ Cảnh cãi lộn giữa Kiều và Sở Khanh

“Thèm nhỏ dãi nõn nường diêm dúa
Nhựa sen hồng tơ lụa ngọc ngà
Mơn man mềm mại làn da
Cung phi dám sánh gương nga sượng sùng

Vẫn giả bộ thạch thùng làm dữ
Sấn sổ vào dền dứ múa may
Há mồm sủi bọt cuồng say
Sở Khanh ngáo đá mặt dày như ai

Lời độc địa chối tai bất nhất
Kiều chỉ tay phẫn uất kêu lên
Nhẫn tâm thảo bức hoa tiên
Rành rành tích việt bạc tiền là đây“

Cả kỹ viện thấy cảnh trái tai gai mắt mà Sở Khanh đã gây ra cho Kiều ai ai cũng căm giận nguyền rủa tên Sở Khanh. Tôi viết ra bằng chữ quốc ngữ phổ thông hoàn toàn dễ hiểu, dù cho ai đó cố tình không muốn hiểu không muốn đọc cũng không thể chối bỏ sự thật phũ phàng bất công xã hội.

“Khắp kỹ viện đông tây rát mặt
Kẻ chê bai bày đặt mưu mô
Người khinh bất nghĩa côn đồ
Coi tuồng dơ dáy mới xô ra ngoài

Nghĩ thân phận lạc loài xứ lạ
Kiếp phong trần vay trả phôi pha
Hồng nhan thất thế sa đà
Đường tu trót vụng cửa nhà biệt ly

Bình đã vỡ nhung y nhầu nát
Trâm gãy rồi chua chát đắng cay
Giai không tứ đại ai hay
Lấy thân trả hết kiếp này cho xong“


Tài Mệnh Tương Đố
“Video 40“

“Tuần sương nguyệt gương trong dần sáng
Phòng trà mi bảng lảng gió đưa
Tú bà thong thả giữa trưa
Ghé thăm dạy bảo say sưa bướm hồng“

Vương Thúy Kiều lúc đó khoảng chừng 16 tuổi mà đã trải qua bao sóng gió cát bụi trần đơi, nàng như ánh trăng rằm tâm hồn băng tuyết thanh cao bị đám sương mù nhơ nhớp của bầy dã thú mất tính người như mụ Tú bà, Mã giám Sinh, Sở Khanh gây ra bao phủ, nàng  đã chết đi rồi sống lại. Tấm gương trong ví như tâm hồn thần trí đã dần ổn định và để làm gì? Để tiếp tục sống như định mệnh an bài, nàng phải chấp nhận những khóa học cấp tốc nghề kỹ nữ hay nói toạc ra nghề làm đĩ, mà mụ Tú bà một chuyên gia sành sỏi sẽ trực tiếp huấn luyện nàng. Với Tú bà thì Kiều sẽ là con át chủ bài, một kỹ nữ siêu quần bạt chúng sẽ làm vẻ vang cho cửa hàng kinh doanh dâm dục tứ khoái của mụ phát đạt.

“Hoa nhụy đỏ mênh mông bồng đảo
Lắm công phu tinh xảo làng chơi
Sao cho lăn lóc lả lơi
Cho mê mẩn đá cho đời siêu thăng“

Người con gái bước vào làng khiêu dâm ví như bông hoa nhụy đỏ đầm đìa hạt sương ban mai nơi thiên thai bồng đảo làm cho khách làng chơi phải đờ đẫn rúm tứ túc lại như con chó, con dê đực chảy dãi thè lè lưỡi ra, như bập phải một thứ thuốc phiện cực nặng. Đã dính vào thì không thể nào bỏ được, dù có khuynh gia bại sản vẫn cứ lao vào như con thiêu thân, như những con ong đực ân ái với ong chúa rồi đứt ruột lăn quay ra giãy đành đạch chết một cách bất đắc kỳ tử cũng cam lòng.

“Truyền mánh khóe siêng năng gìn giữ
Thuộc vành ngoài bảy chữ đam mê
Vành trong thông thạo tám nghề
Vuốt ve âu yếm tỉ tê mặn nồng“

Tôi đã tham khảo bài viết của bác sĩ Hồ Đắc Duy và nhiều ngư ời khác và nhận thấy rằng rất  phù hợp với các câu thơ song thất lục bát của tôi. Xin tạm bình giảng như sau:

Tính dục được loài người nghiên cứu trong lịch sử, viết ra, qua mọi thời đại như Kama-Sutra ở Ấn Độ. Bên Tàu là: Nhục Bồ Đoàn, Đạo Ma Mật Truyền, Ngọc Phòng Bí Kiếp cảtrong Đại Viết Sử Ký Toàn Thư, Khâm định Việt Sử Thông Giám Cương Mục cũng đã nói đến trường hợp của Hoàng Đế Trần Dụ Tông, vua Lê Uy Mục...Nguyễn Du có thể đã nghiên cứu sách Tố Nữ Kinh? Nguyễn Du một người kim cổ uyên thâm chắc hẳn đã có liếc mắt xem qua?

“Khách xúc động loan bồng phượng bế
Cắt tóc thề tế lễ khói hương
Hẹn hò nhoẻn nụ xuân hường
Ra chiều chung thủy nõn nường trắng phau

Giả liều chết trầu cau chỉ thắm
Khắc tên người muôn dặm đường xa
Thôi hoa kích cổ la đà
Kim liên song tỏa mặn mà nhỏ to

Người chậm chạp đắn đo tính toán
Kẻ vội vàng giao hoán đổi thay
Thạo đời cũng phải đắm say
Si tình tâm tỏa truy ngay linh hồn

Đủ nết ẩy người khôn của khó
Học cho nhanh thông tỏ mọi điều
Lầu xanh mẹ dạy lắm chiêu
Ngày dài tháng rộng sớm chiều đào hoa

Đêm khép mở bốn mùa hoa bướm
Cửa rèm châu thấm đợm hơi sương
Ngựa xa tứ xứ thập phương
Khuynh gia bại sản vấn vương trận cười

Khách dìu dặt ăn chơi sả láng
Mẹ nhờ con cáng đáng việc nhà
Thúy Kiều như hạt mưa sa
Phong ba bão táp mà ra thế này

Ưá nước mắt đắng cay cam chịu
Thôi cũng liều bìu ríu yến anh
Mua vui đàn hạc thâu canh
Xác xơ phận liễu mong manh cánh bèo “

" Vành ngoài bảy chữ, vành trong tám nghề" là những mánh khóe, thủ đoạn mà Tú bà dạy cho nàng Kiều khi ở lầu xanh thuộc nằm lòng để áp dụng khi hành nghề. Vành ngoài là nghệ thuật khiêu gợi bằng ngôn ngữ, tình cảm, nói năng, hát xướng bằng những cái liếc mắt đưa tình, bằng những ôm ấp nhẹ nhàn nũng nịu, một loại yêu đương da diết đam mê tột cùng. Còn vành trong là nghệ thuật chăn gối
Bảy chữ thuộc vành ngoài gồm:
Khốc: Có nghĩa là khóc, dùng nước mắt để làm động lòng thương cảm của khách làng chơi. Phải khóc lóc như thật để chứng tỏ mình thành tâm, thiệt ý. Tú bà đã dạy Kiều dùng nước gừng sống tẩm vào khăn tay để lau nước mắt thì nước mắt sẽ không khô mà còn tuôn ra như suối.
Tiễn: Có nghĩa là cắt. Rủ khách cùng mình mỗi người cùng cắt một mớ tóc, kết thành một sợi rồi chia cho nhau buộc vào hai cánh tay, làm lễ  nhưkết tóc, biểu tỏ thủy chung bền chặt, khách sẽ tưởng là mình chân thành mà không nỡ bỏ mình.

Thích: Có nghĩa là đâm, chích. Lấy cây trâm chích vào cổ tay hay trên bắp đùi mấy chữ như người chồng thân yêu của thiếp. Khách thấy vậy càng thêm yêu quý, tin tưởng .

Thiêu: Có nghĩa là đốt, dùng hương đốt vào sáu huyệt của chàng và nàng. Sau khi thề thốt, cả hai áp người vào nhau cùng đốt các huyệt trên bụng, trên cánh tay, cổ tay. phải là người cao tay ấn mới xữ dụng thủ pháp này

Giá: Có nghĩa là cưới hỏi làm vợ chồng. Sau khi điều tra biết khách là kẻ giàu có thì thủ thỉ, rủ rê, bàn chuyện cưới nhau. Tất nhiên khách muốn cưới thì phải bỏ ra một số tiền lớn để chuộc mình ra.

Tẩu: Có nghĩa là chạy. Đây là kế đà đao như Quan Vân Trường, Quang Trung. Nếu thấy dan diú đã lâu, khách hết tiền, muốn chuộc không có tiền mà muốn chơi cũng không còn tiền đâu chơi tiếp thì chỉ còn cách tống khứ khách đi cho rảnh. Lúc ấy phải giả vờ rủ khách đi trốn, hẹn giờ hẹn chỗ nhưng không đến, đánh tiếng cho lính đi bắt kẻ bỏ trốn, thế tất khách phải sợ mà… trốn thật.

Tử: Có nghĩa là chết. Chết giả chứ không phải chết thật. Thề thốt cho họ tin là mình yêu họ, chỉ biết có họ thôi, nếu không tin thì chết ngay tại chỗ, trước mắt cho chàng thấy. Nếu biết y có thê thiếp rối, không thể lấy mình được thì càng làm già đến độ rủ y "cả hai cùng chết hơn là chẳng lấy được nhau!". Lúc đó, có tán gia bại sản, đem hết bạc tiền ra dâng cho mình, y cũng không tiếc.

Tám nghề thuộc vành trong gồm những động tác, tư thế tạo khoái cảm nhục dục cho khách làng chơi, theo thư tịch cổ thì Cửu Pháp có mục đích dưỡng sinh còn Tam Thập Pháp trái lại là những vị thế rất cơ bản trong sinh hoạt tình dục lấy sự khoái cảm làm mục đích chính

Đó là 8 tư thế cơ bản như : chính thường vị , thân triển vị ,cao yêu vị,khuất khúc vị, nữ thượng vị,phản vị, kỵ thừa vị và ngọa chiếu vị cho những biến thế sau :

Tự trù mâu: Quấn quít, nam nữ quyện lấy nhau.Thân khiển quyển: Nam, nữ thân mật nắm tay nhau vuốt ve. Bạo tự ngư, Kỳ lân giác,Toản mặc cẩm, Long uyển chuyển, Ngư tỉ mục,Yến đồng tâm, Phỉ thuý giao, Uyên ương hợp, Không phiên diệp,Bối phi cưu, hoàng ngạc túc, Mã dao đề, Bạch hổ thắng, Côn kê lâm trường, Miêu thử đồng huyệt.....

Có người giải thích vành trong 8 nghề của Tú Bà là các tư thế giao hợp như sau:
1. Kích cổ thôi hoa (đánh trống giục hoa)
2. Kim liên song tỏa (sen vàng khóa chặt hai vế)
3. Đại triển kỳ cô (mở tung cờ trống)
4. Màn đã khinh xao (chậm đánh khẽ rung)
5. Khẩn soan tam trật (ôm chặt ba chân)
6. Tả chi hữu trì (tạy mặt ôm, tay trái giữ)
7. Tả tâm truy hồn (khóa lấy tâm, theo dõi thần hồn)
8. Nhiếp thần siểm tỏa (thu hết tinh thần làm ra vẻ dún dẩy)

Tóm lại đây là những ngón nghề thuộc giới chẩn thượng trên gối: ám chỉ giới làng chơi, mỗi nghề trên áp dụng cho mỗi loại khách, mỗi loại nguời, cũng tùy theo khách là người nhỏ yếu hay lớn con, dai dẳng.người nôn nóng, sôi nổi, hay xìu xìu, ểnh ểnh của bệnh nhân bị bệnh Liệt Dương, bất lực hay xuất tinh sớm cũng đều có thể điều trị theo cách giao hợp theo các tư thế…

Khách đã vào Lầu Xanh thì các cô gái phải làm thỏa mãn đòi hỏi của khách chơi trong quan hệ tình dục cho dù khách là một người bi bệnh liệt dương mà nếu thỏa mãn dược tình dục thì số tiền mà tú bà thu vào không kể xiết
Dạy cho nàng Kiều biết phối hợp một cách nhuần nhuyễn và sáng tạo pha lẫn với nổi đam mê, tình yêu và nghệ thuật chăn gối quả thật Tú Bà là môt tay bản lãnh cáo già trong xử lý các tình huấn rắc rối trong tình dục của mọi loại khách làng chơi, trong thương mại tình dục với phương châm: khách hàng là thượng đế.
Tú bà xứng đáng được phong hàm giáo sư dâm dục học.

1.12.2019 Lu Hà


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét