Thứ Ba, 11 tháng 2, 2020

CHƯƠNG VII. Mùa Xuân Hy Vọng (1)


Truyện dài của Lu Hà phần 1

N đã về nước, tụi chó đẻ thằng Linh, con Vượng, con Phúc đã về nước, bọn tiểu yêu trong lớp tôi và lớp thằng Hải như rắn mất đầu. Không còn đứa nào muốn tuyên truyền xỉ nhục đấu tố tôi để cô lập tôi với đám công nhân Đức trong nhà máy nữa. Một màn đêm u ám đã xua tan, những đám mây xám xịt đểu giả khốn nạn tiểu nhân bần tiện cũng tiêu tan. N về nước tâm hồn tôi tràn trề hạnh phúc, trái tim tôi hồn thơ tôi lai láng thiết tha, tấm lòng tôi lại rộng mở sảng khoái với tha nhân. Những ngày cuối cùng N dồn dập tấn công tôi với cái trò ái tình câm lặng ở trong bếp, một tình yêu nham nhở chó cắn mèo cào dền dứ với củ khoai hà. Một tình yêu hấp hối giãy chết cũng vĩnh viễn chấm dứt. Tôi cũng có làm thơ để ghi lại tâm trạng khó chịu của mình. Nhưng để tránh cho văn phạm khỏi chồng chéo tôi đã viết riêng ra thành những chuyên mục luận về tình yêu. Ngày cuối cùng khi tất cả lũ lượt lên xe, nhưng N vẫn chạy nhanh tới bếp cố gắng trang điểm son phấn thật lộng lẫy như một diễn viên sắp lên sân khấu, N muốn chào từ biệt tôi nhưng không biết mở miệng nói thế nào, nhớn nhác nhìn quanh. N muốn ghi lại một hình ảnh một ký ức cho tôi như đánh sổ số vậy? Hy vọng sau này trở về Việt Nam tôi còn nhớ tới N. Tôi buộc phải chú ý quan sát, con mắt tôi lộ vẻ hiếu kỳ tò mò và vẫn là im lặng…

Thực Tế Trước Mắt (6)


Truyện dài của Lu Hà phần 6

Cư xá ngày càng trở nên đông đúc, có một lớp con gái Mông Cổ về ở, không nhớ học nghề gì và một lớp các anh em bộ đội xuất ngũ, phục viên khá cao tuổi sang học nghề thợ tiện. Các chú bộ đội tỏ ra rất thích thú các cô gái Mông Cổ. Phải thừa nhận ngồi bên cạnh các cô trong những đêm liên hoan tôi thấy toàn mùi thịt cừu hơi hôi hôi. Có lẽ vì sống trên đồng cỏ thảo mông sa mạc toàn ăn thịt cừu uống sữa dê nên tuyến mồ hôi các cô ấy toàn mùi cừu dê chăng? Không hiểu ngày xưa Thành Cát Tư Hãn, các vị vương phi hoàng hậu có mùi hôi như thế không nhỉ ?

Thực Tế Trước Mắt (5)


Truyện dài của Lu Hà phần 5

Truyện giờ kể tới thằng Phúc điên. Thật ra khi mới sang Đức nó chẳng điên loạn gì, nó to béo như một con trâu mộng. Chỉ vào một buổi sáng, khi nó nhận được thư nhà, biết tin hoàn cảnh gia đình nhà nó rất nghèo khổ thê lương, tang tóc luôn bị đói ăn thiếu mặc. Nó thấy xung quanh nó đa số đều là con ông cháu cha, đứa nào cũng có một vị thần hộ mệnh có bố là tùy viên quân sự  ở các nước như Tàu, Nga, Pháp, Đức, hay là bí thư các quận, viện trưởng viện kiểm sát thành phố Hà Nội. Đứa nào mặt cũng sưng lên vênh vênh váo váo kiêu ngạo khinh người ra mặt vì có bố làm quan to. Nên thằng Phúc này chán đời, mới uống một liều thuốc ngủ cho tới khi mọi người phát hiện ra gọi dậy. Thì than ôi hồn bay phách lạc, nó chỉ còn thiêm thiếp thở ra… Mọi người vội hô hoán gọi xe cấp cứu.

Thực Tế Trước Mắt (4)


Truyện dài của Lu Hà phần 4

Qua vụ ẩu đả đó, tôi thấy N nhìn tôi với ánh mắt thiết tha trìu mến, ngưỡng mộ cảm phục, tôi đã cảm nhận được. Nhưng bỗng thằng Nguyên lớp mới về đội thích chụp ảnh bảo với mấy người trong phòng: Muốn chụp ảnh truyền thần cho N, thì anh Liêm già từng là y tá trong quân đội nhận xét: Con N này có khuân mặt đẹp, nhưng người có nước da chì như vậy chắc hẳn trong người tiềm ẩn một thứ bệnh. Tôi nghe như vậy thấy rùng mình sởn cả da gà. Thôi đúng rồi dạo này thấy cô ấy hay đi khám bệnh, nghỉ ở nhà luôn, bỗng nhiên da chì, da vàng có thể bị bệnh gan hay suy thận. Căn bệnh này từ đâu? Có thể bị nhiễm chất độc hóa học trong nhà máy, có thể bị lây nhiễm bởi chính anh chàng còm làm nghề lột da, chọc tiết thú vật của cô ta. Trong khi hành nghề ba toa đồ tể do sơ ý bị vi trùng từ máu bò dê cừu lợn nhiễm vào một vết xây sát nào đó trên da, nên anh ta bị bệnh gan?

Thực Tế Trước Mắt (3)


Truyện dài của Lu Hà phần 3

Quả thật 3 ngã Đức, Quế, Phong này chỉ là loại ma xó dờ dẫn đi ăn xôi oản các chùa mà thôi, như quạ ăn sương vậy. Cậy thế là cán bộ quản lý sinh viên học sinh, tùy viên quân sự gì đó để xăm xoi các đội xem chúng nó nam nữ có ngủ với nhau không? Về các đội được bọn ma cô đội trưởng cung phụng rượu thịt, lại  chễm trệ ngồi trên ghế chánh án thẩm phán lưu động. Nghe các đội chúng nó kháo nhau tên Phong trong một cuộc hỏi cung một đứa con gái. Hắn khóa trái cửa lại, vặn vẹo con bé thế này thế nọ, phải cởi áo ra chỉ mặc một cái nịt vú, cởi cả quần dài ra  cho thoáng mát, khai báo thật chi tiết để chú ghi biên bản, tùy theo mức độ thành khẩn sẽ được giảm án. Không ngờ cơn động đực, động cái nổi lên chú Phong nứng quá không chỊu nổi, chú sờ soạng chú nài nỉ cháu cho chú được bú tí ti, cho chú được bôi trơn nòng đại bác dầu mỡ của cháu nước táo của cháu đang rỉ ra dàn dụa đầy bàn tay chú đây này. Con bé không chịu được sau này bị người yêu nó mắng mới viết đơn tố cáo lão Phong lên đại sứ quán và Phong bị đuổi về nước. Hình như ông Wagner cũng biết sơ qua chuyện này, ông ấy cứ cười hềnh hệch và gọi Đức Đức Đức… lơ lớ trọ trẹ của một ông tây gọi tên người Việt, mà về phòng tôi phải ôm bụng cười phòi cả cơm rau ra.

Thực Tế Trước Mắt (2)


Truyện dài của Lu Hà phần 2

Cuộc sống thực tế trước mắt đã làm cho tôi trở thành một con sói già đơn độc trong rừng hoang, tuy mới 24 tuổi đời mà tôi đã thực sự lọc lõi chai sạn gai góc hơn hẳn đám người Việt Nam. Lũ chúng nó chỉ là những con gà công nghiệp ngu dại tromg trại xúc vật nhưng lại tỏ ra kiêu hãnh, lúc nào chúng nó cũng nghĩ tôi ngu dại đần độn hơn chúng nó. Chúng nó cười cười, nói nói rỉ tai với bọn công nhân Đức là tôi chỉ là một thằng đần. Bọn công nhân Đức cũng chỉ là những con ngan con ngỗng công nghiệp nên có đứa nhìn tôi với cặp mắt diễu cợt, khinh  bỉ vì khi tới nhà ăn tập thể rất ít khi thấy tụi Việt Nam thích ngồi cạnh tôi và nói chuyện với tôi. Thôi mặc thây  kệ con mẹ chúng mày cả Việt lẫn Đức, tôi cứ sống ngang nhiên, làm việc đúng giờ và chẳng thèm để mắt đến ai, coi tất cả chỉ là liệt sĩ, là không khí vô tri vô giác thì làm gì nổi tôi?

CHƯƠNG VI. Thực Tế Trước Mắt (1)


Truyện dài của Lu Hà phần 1

Nhìn về toàn thể bối cảnh cục diện hồi đó, thì ở Việt Nam sau khi thống nhất đất nước, khối xã hội chủ nghĩa đã hết nghĩa vụ cộng sản quốc tế, Nga Xô và Trung Cộng tranh nhau đòi nợ Việt Nam. Cuộc sống dân tình quá nheo nhóc bi đát cùng cực vô cùng. Tôi sang Đức học nghề không phải vì muốn học một cái nghề, chỉ là cái cớ để được sang đây lao động kiếm tiền là mục đích chính. Thực tế nghề ngỗng chó gì, 3 năm mang tiếng đi học thì một tuần có 5 ngày làm việc thì 3 ngày phải đứng phụ máy chạy như một thứ lao nô, còn 2 ngày người ta thuê giáo viên bên ngoài dạy vài chữ sàm xí đú, học lớt phớt lịch sử xã hội Đông Đức, tính ưu việt của thời kỳ quá độ tiến lên của chủ nghĩa cộng sản. Xét cho cùng là một ruộc, cũng chỉ là một thứ tuyên giáo rẻ tiền, vài bài toán trình độ cho lớp 7 hay lớp 8. Ông Wagner có trình độ của một kỹ sư ngành hóa chất, chuyên sản xuất da nhân tạo và ni lông phụ trách chúng tôi, dạy học, phát tiền lương, tất tần tật ông quán xuyến hết.

Tìm Đường Cứu Đói (7)


Truyện dài của Lu Hà phần 7

Thằng Linh vòng kiềng này cũng chỉ là một đại ma đầu dâm ô. Đội trưởng cán bộ chỉ huy chó gì đêm nào cũng đi tìm gái Đức bạc mặt ra, cả đội ai cũng kêu ca làm cán bộ cán bẹt mà không gương mẫu. Cả thằng Thường cựu đội trưởng ở lớp 1, thằng Linh lớp 2 còn tôi là lớp 3. Nghe nói cả hai thằng Linh- Thường bị nổ ống khói, chắc là tiêm la, hai quy đầu mưng mủ người ta quen gọi là bệnh lậu. Quen thói lăng loàn về Việt Nam săn lùng gái điếm. Hình như những năm 1976 và 1977 chưa thấy xuất hiện bệnh si đa ở Việt Nam? Nên cả hai anh chàng cán bộ này đều bị tuyệt giống, không có khả năng sinh sản. Có thể suốt đời làm thái giám. Còn tôi có tình yêu với cô N đằng hoàng, chỉ vì cô ta nhất thời hấp tấp nghĩ chưa thấu, cảm thấy xấu hổ vì bị hai thằng tiểu nhân tên là Tuấn và Quốc nó rình mò nghe trộm nên cô ta mới te tái đi báo cáo với chúng nó

Tìm Đường Cứu Đói (6)


Truyện dài của Lu Hà phần 6

Nhà máy chúng tôi học nghề trên đường phố Dimitrov tên một lãnh tụ cộng sản người Bulgaria, bây giờ nước Đức đã thống nhất tôi nghĩ họ đã đổi tên khác rồi? Tôi cũng chẳng thèm quan tâm tên gọi mới là gì nữa. Tôi còn nhớ hai bên đường trồng rất nhiều lê, tôi rất thích ăn lê. Hái lê tự do tuy là tài sản xã hội chủ nghĩa nhưng đám học sinh Việt Nam cứ hái ăn và cũng chẳng có ai hỏi đến?

Tìm Đường Cứu Đói (5)


Truyện dài của Lu Hà phần 5

Nhà máy nơi tôi học nghề có tên gọi là Cowaplast Coswig ngày xưa gọi là VEB tức là nhà máy quốc doanh, ngày nay gọi là GmbH tức là một công ty tư nhân.
Mấy chữ viết tắt này mà người ta phải đổi bằng máu và nước mắt để chuyển từ quốc doanh sang tư nhân, chuyển từ chủ nghĩa xã hội sang chủ nghĩa tư bản đấy.

Tìm Đường Cứu Đói (4)


Truyện dài của Lu Hà phần 4

Bắc Kinh của Tàu là một thành phố rộng ớn lạnh, rất ít bóng người qua lại. Hay người ta chỉ cho chúng tôi đến những nơi theo quy định, đất nước hơn một tỷ dân mà thành phố hoang vu thế này? Tôi thấy cây cối bên đường rất ít, không lẽ người Tàu chỉ cần ăn thôi và không cần khí trời, không cần oxy để hít thở? Đoàn tàu đưa chúng tôi qua Mông Cổ một biển cát mênh mông, có cồn cát như những cái gò nổi. Tới Ulan Bato dừng lại ở nhà ga lớn, tôi thấy xác xơ nghèo nàn, tôi tò mò bước xuống thấy một ngã to béo cầm chai rượu mời tôi, rồi ngã nói huyên thiên, tôi chẳng hiểu ngã nói gì hình như ngã bất mãn chế độ thì phải? Mấy ngày đêm dòng dã sang tới biên giới Liên Xô phải đổi xe lửa. Tàu hỏa của các nước Âu Châu kín gió hơn, không thoáng mát sạch sẽ bóng lộn như của Trung Quốc. Nhà ga bên phía Nga Xô khá sầm uất, tôi ôm cặp đến nhà băng xì những tấm séc hay gọi là Scheck mới đúng. Tôi ký lia lịa và nhận từng từng tập tiền Rúp của chàng Ivan Dubasov vào cặp. Các cô gái Nga như những nàng Bạch Tuyết, da trắng hồng nõn nà, chỉ nhìn thôi mà đã nôn nao cồn cào cả người. Mấy ngày đêm dòng dã tàu qua Ba Lan, rồi cộng hòa dân chủ Đức. Người Đức có thuê xe khách lớn đón chúng tôi. Họ đã chuẩn bị sẵn mấy thùng táo. Táo gì mà to thế lớn gấp 5 gấp 10 những quả táo tàu, táo dai của ta. Hột nhỏ li ti, ăn chỉ thấy có vị ngọt, có thể ăn no được nhưng không thơm ngon có mùi vị như táo của ta.

Tìm Đường Cứu Đói (3)


Truyện dài của Lu Hà phần 3

Có thể mẹ cũng nghe người ta kể Đức ve là một tay anh chị khét tiếng ở phố Khâm Thiên, nhiều lần đánh nhau cả với công an, đã từng phạm án về tội ăn cắp, đột vòm một nhà giàu có. Thằng bạn cùng đi lính một đợt với tôi, khi về phục viên bán nước ở bên vỉa hè kể chuyện: Võ nghệ đại ca Đức rất cao cường, có lần ở trong trại lao động cải tạo mổ bò, người ta định dùng búa đánh vào đầu con bò, nhưng đại ca nhảy lên chỉ 3 quả đấm thôi sơn, con bò đã ngã lăn xuống giãy đành đạch. Tôi hay theo Đức tranh thủ đi làm thêm như phụ thợ xây thợ lợp ngói mái nhà, còn ăn cắp tôi chưa từng thấy. Đức chỉ bảo tôi từng thế trung bình tấn, tập múa hoa quyền v.v…Đức bảo với thằng G bán nước: Chuyến này thằng Hà sắp đi học nghề ở Đức nên tao truyền vội cho nó những thế võ cấp tốc…Biết để mà rèn luyện cơ thể cường tráng mà còn để phòng thân. Năm 1976 là một năm có thể rất đặc biệt đối với tôi: Một là tôi đi học đại học, hai là tôi theo ngành công an, ba là tôi theo Đức ve trong một băng anh chị đất Hà Thành, nếu chả may vận đen xui xẻo, đại học sàm xí đú không và nghề công an chó săn cho cách mạnh cũng không, tôi là quả chanh bị vắt bỏ vỏ tí nữa mất mạng ở nam Lào. Người ta đã đẩy tôi vào bước đường cùng. Cả ba con đường đó, bây giờ ngồi nghĩ lại tôi thấy vẫn không ổn và không có tương lai. Một tương lai mờ mịt meó mó trong một cỗ máy nghiền tôi sẽ không bao giờ trở thành văn nhân thi sĩ, có tâm hồn bao la khoáng đạt, một tình yêu thương tha nhân như ngày nay.

Tìm Đường Cứu Đói (2)


Truyện dài của Lu Hà phần 2

Tôi xuất ngũ trong lúc miền Bắc Việt Nam cuộc sống rất nghèo khó bấp bênh,  vì nền kinh tế bao cấp. Tôi phải thớt mặt sáng sớm tinh mơ, xếp hàng đi mua mấy bìa đậu, vài cân thịt bạc nhạc, từng bát mắm tôm, cũng phải dùng mấy hòn gạch xí chỗ.

CHƯƠNG V. Tìm Đường Cứu Đói (1)


Truyện dài của Lu Hà phần 1

Thôi thế là hết, ước mơ của tôi về đỉnh cao khoa học, con đường cử nghiệp gần như đã tiêu tan, tôi nhìn cuộc đời này như đám tro tàn lơ lửng bay, trong lòng đầy u uất oán hận, nợ đời trả hết nhé từ đây. Tay trắng vẫn hoàn tay trắng mới 23 tuổi đầu còn biết làm gì đây? Chào Lạng Sơn, chào những đồi hoa sim bản làng, chào cả dòng sông Kỳ Cùng nước luôn lờ lợ, rồi lại đỏ ngầu. Thế nhưng người ta vẫn hút vào bể chứa cho các học viên tắm rửa vệ sinh cá nhân. Tôi mua vé xe khách về thẳng Hà Nội, với tờ giấy xuất ngũ và hưởng trợ cấp 6 tháng. Tuy xe chật ních như nêm cối, nhưng tôi cũng thấy vui vui vì có các cô gái đứng cạnh tôi, phía trước phía sau phả hơi nóng vào mặt vào gáy tôi rất nồng nàn, làm cho tâm hồn tôi ngây ngất bay bổng ra ngoài cửa sổ của xe trên những cánh đồng ruộng, nương rẫy, sông nước bao la…

Trở Ra Miền Bắc (5)


Truyện dài của Lu Hà phần 5

Tôi nghi lắm ban giám hiệu nhà trường chắc có họp hội đồng giáo viên, có thể họ đã đã đặt vấn đề về thái độ giác ngộ cách mạng của tôi, họ cho là tôi không có tinh thần xây dựng tập thể không tham gia công tác đoàn thể, ích kỷ cá nhân chỉ lo vào dùi mài kinh sử, học tập chăm chỉ nên cố tình phanh bớt lại, làm giảm đi năng lực học tập của tôi đi? Một hai tháng đầu chính tay thượng úy lớp trưởng còn ca ngợi tôi hết lời, sau đó các sĩ quan và tụi lính tráng học viên trong lớp, ngay cả đám giáo nô cũng nhìn tôi với con mắt lạnh nhạt. Những bài toán khó tôi giải đúng đáp số, hay cả môn hóa học nhưng chỉ nhận có điểm 5 hay 6 thôi. Mỗi sáng ngủ dậy tập thể dục, làm vệ sinh cá nhân, chăn màn phải xếp lại gọn gàng nắn cho vuông thành sắc cạnh. Họ còn lấy dây căng ra ở đầu giường, một dãy dài thẳng tắp lự. Buổi sáng phân công thay nhau đi lấy bánh mỳ, bữa trưa xếp hàng đi đều bước đến nhà ăn. Mấy ngã giáo nô cứ săn văn bên cạnh thằng Tuấn, nó và thằng An học dốt, chuyên bỏ ra ngoài thị trấn Lạng Sơn săn gái nhưng lại được tụi giáo nô ưu ái. Có thể  vì thằng Tuấn có bố làm cỡ cán bộ khủng ở bộ đại học, giáo dục đào tạo để hy vọng nhờ vả sau này nếu tụi giáo nô được xuất ngũ ra khỏi quân đội, còn có chỗ thơm tho cho cái nghề giáo hoc béo bở? Còn thằng An bố nó cũng cùng cỡ đại tá như ông hiệu trưởng của trường, dều là cánh hẩu với nhau.

Trở Ra Miền Bắc (4)


Truyện dài của Lu Hà phần 4

Tôi về quê thăm ông bà chú thím họ mạc hai bên nội ngoại 3 ngày thì trở lại Hà Nội ngay. Tôi bỗng nhớ cô bạn có đôi mắt to bồ câu, từng hớp hồn tôi. Tôi mới ghé thăm nhà nhưng cô lại chê tôi là một ngã nhà quê, bộ đội đen thui lẩn tránh đi không thèm tiếp và đẩy bà mẹ ra nói chuyện bâng quơ với tôi. Tôi thấy ngao ngán tủi thân vô cùng mà rơm rớm nước mắt. Sau này khi tôi đi học nghề hơn 3 năm ở Đức về thì chính cô lại cua xe đạp đón đường tôi mà rơm rớm nước mắt, tôi thấy cô sồ sề quá và tôi lại ngao ngán chán cô, chả có thời gian đâu mà đứng đường nói chuyện dằng dai. Với cô tôi chỉ có một bài thơ ngắn ngủi làm kỷ niệm, tình ta chỉ vỏn vẹn có bấy nhiêu thôi. Dù sao thơ cũng từ đáy lòng tâm hồn thi sĩ của tôi viết ra:

Bình Giảng Thơ Lu Hà Do Thu Hà Diễn Ngâm Phần 100


Tài Mệnh Tương Đố
“Video 42“

“Xứ xở lạ não nùng cô quạnh
Bỗng một người du khách ghé thăm
Bâng khuâng dưới ánh trăng rằm
Khéo thay thiên ý cho tằm sợi tơ

Bình Giảng Thơ Lu Hà Do Thu Hà Diễn Ngâm Phần 99


Tài Mệnh Tương Đố
“Video 41“

Cảnh ngộ cuộc đời nàng Kiều thật là chéo ngoe, một người con gái sinh ra trong một gia đình nề nếp bậc trung, con nhà khuê các, có người hầu kẻ hạ, chịu ảnh hưởng truyền thống giáo dục nho gia tứ đức tam tòng công dung ngôn hạnh giành cho người phụ nữ và nhân nghĩa lễ trí tín của người quân tử. Lỡ bước sa cơ mà phải bị đẩy vào kỹ viện học các ngón nghề mồi chài do mụ Tú truyền cho. Gọi là nghề bán trôn nuôi miệng thật là đau lòng cho thân phận hồng nhan bạc mệnh.

Bình Giảng Thơ Lu Hà Do Thu Hà Diễn Ngâm Phần 98


Vẳng Tiếng Thơ Ngâm
Sinh nhật năm 2020

Ngày sinh nhật đã có từ thời xa xưa cổ đại cách đây khoảng vài trăm triệu năm. Thời đó con người đã bắt đầu biết làm các tiệc nhỏ để nhớ lại ngày sinh của mình vào khoảng các mùa xuân, hạ, thu, đông. Khi con người có khái niệm về thời gian và đã biết làm lịch thì ngày sinh ghi rõ ngày tháng năm. Hầu hết các quốc gia trên thế giới hiện nay đều tổ chức sinh nhật cho người thân, bạn bè mình. Nếu người mẹ không hy sinh ra, không mang trong bụng cái thai nhi 9 tháng 10 ngày thì làm sao có ta mà có ngày sinh nhật? Ta là kết quả tình yêu ân ái của cha mẹ, là tinh cha huyết mẹ hợp thành.

Bình Giảng Thơ Lu Hà Do Thu Hà Diễn Ngâm Phần 97


Tài Mệnh Tương Đố
“Video 39“

Hôm nay là ngày sinh nhật của tôi, mọi người chúc mừng tôi và tôi làm một bài thơ lục bát để tri ân cảm tạ mọi người hết thảy, nếu có sơ xuất bỏ quên bạn nào hãy thứ lỗi cho tôi. Tôi chẳng làm lễ sinh nhật chi hết, có lẽ cả đời tôi không bao giờ làm lễ sinh nhật. Tôi cảm tạ trời đất, tinh cha huyết mẹ đã tác thành ra tôi để tôi làm thơ viết văn trả lại đời. Tôi ngồi hý hoáy viết bình giảng thơ diễn ngâm mà lòng tôi tê tái nước mắt chảy quanh thân phận nàng Kiều. Tôi không hẹp hòi về cái gọi là chủng tộc giống nòi mà bảo rằng  mình dư nước mắt khóc gái Trung Hoa, nó chỉ là một con đĩ có gì mà đáng thương hại? Kiều là một con người sinh ra ở trái đất này đâu phải từ hành tinh xa lạ? Dù ở bên Tàu, Anh Quốc, Nhật Bản, Hoa Kỳ hay Việt Nam thì đã sao? con người ở đâu cũng vẫn là con người bằng xương bằng thịt, biết yêu biết ghét, giàu lòng nhân ái vị tha.

Bình Giảng Thơ Lu Hà Do Thu Hà Diễn Ngâm Phần 96


Tài Mệnh Tương Đố
“Video 37“

Cái vẻ hào nhoáng bên ngoài của y đã chinh phục được niềm tin của Kiều. Tên Sở Khanh đã chuẩn bị sẵn một con ngựa cho Kiều. Tất nhiên Kiều không thể phi nước kiệu, nên cái gọi là ngựa truy phong chỉ là chuyện khoe khoang phét lác của ngã Sở Khanh cũng vô tác dụng. Cả hai con ngựa cũng phải lóc cóc theo nhau. Sở Khanh để Kiều đi trước,còn hắn gìm cương con ngựa truy phong đi sau. Ngựa truy phong là ngựa quý cùng top ngựa xích thố của Lã Bố sau vào tay Tào Tháo và Tháo lại tặng cho Quan Vân Trường.

Bình Giảng Thơ Lu Hà Do Thu Hà Diễn Ngâm Phần 95


Tài Mệnh Tương Đố
“Video 35“

Sau vụ tự tử hụt không thành toại cái chết của Thúy Kiều. Mụ Tú đã thay đổi chiến thuật theo phương châm mềm nắn rắn buông. Mụ cố ý xếp đặt Kiều ở lầu Ngưng Bích để nghỉ ngơi, lấy lại thần trí. Thơ lục bát của cụ Nguyễn Du với nghệ thuât tả nội tâm rất điêu luyện. Các bạn có thể tự tìm đọc trong Truyện Kiều trên Google và đối chiếu với với kỹ năng, cách tả nội tâm con người của tôi bằng thơ song thất lục bát. Mụ Tú nghiên cứu kỹ điểm mạnh và điiểm yếu, cá tính thói quen của Kiều bằng kinh nghiệm dày dặn từng trải sỏi đời của mình. Tôi nghĩ mụ Tú thừa kiến thức để cấp bằng giáo sư tâm lý học với nghệ thuật nhồi sọ ru ngủ mạ mị nhằm tha hóa con người. Ngày nay mụ Tú xứng đáng là giám đốc công ty tứ khoái phục vụ ngành thư giãn, nhục dục, thỏa mãn xác thịt con người.          Mụ Tú đã thay đổi chiến thuật khi đi mua Kiều ở Bắc Kinh mụ Tú xử dụng tên Mã giám Sinh một ngã côn đồ vô học đóng vai một nhà giàu. Lần này mụ Tú xử dụng tên tay chân khác lưu manh giả danh trí thức, bên ngoài tỏ ra hào hoa đạo mạo cũng văn chương thơ phú không kém gì Kim Trọng.

Bình Giảng Thơ Lu Hà Do Thu Hà Diễn Ngâm Phần 94


Tài Mệnh Tương Đố
“Video 33“

“Dao oan nghiệt thâm tình leo lắt
Dòng trâm anh hiu hắt trời mây
Thiên nga đàn hạc bủa vây
Tử thần lưỡi hái dọa đầy sát thân

Bình Giảng Thơ Lu Hà Do Thu Hà Diễn Ngâm Phần 93


Tài Mệnh Tương Đố
“Video 31“

“Bao thành quách kinh kỳ phố xá
Miền thùy dương xa lạ núi non
Lâm Truy vừa một tháng tròn
Xe loan dừng bánh véo von tiếng đàn“

Bình Giảng Thơ Lu Hà Do Thu Hà Diễn Ngâm Phần 92


Tài Mệnh Tương Đố
“Video 29“

Sau khi Vương ông ký kết vào bản giao kèo. Vương ông đích thân nhận 400 lạng vàng từ tay Mã giám Sinh, tức thì Kiều phải ngồi trong kiệu hắn đã bố trí sẵn. Kiệu hoa kéo đến khán phường cách xa nhà Vương ông và đêm hôm đó họ Mã dở trò đồi bại cưỡng hiếp nàng Kiều, dù Kiều có rên la khóc lóc vì đau đớn thì vợ chồng ông bà Vương và các em của Kiều cũng không nghe thấy được. Với số tiền 400 lạng vàng thì phải cấp tốc giao cho Chung thư lại lo lót các cửa để chúng thả cha con ông Vương về nhà. Vẫn còn dư ra 100 lạng vàng đủ cho Vương ông bày biện yến tiệc tiễn đưa Kiều về nhà chồng. Vương ông và thằng con rể già chén tạc chén thù dập dìu một hồi làm cho Kiều càng tủi nhục bẽ bàng căm giận tên Mã giám Sinh.

Bình Giảng Thơ Lu Hà Do Thu Hà Diễn Ngâm Phần 91


Tài Mệnh Tương Đố
“Video 27“

Mã Giám Sinh vốn là một tên chơi bời lêu lổng từ nhỏ nên trên năm mươi tuổi hắn vẫn không vợ con gì cả. Hắn bị nổ ống khói không còn khả năng sinh sản, vả lại hắn cũng cóc cần có vợ có gia đình riêng. Hắn là đại ca cầm đầu trong băng đảng xã hội đen chuyên đi lùng sục tới tận các miền quê xóm chợ nghèo nàn để mua gái, dụ dỗ bắt gái nhà lành về làm đĩ điếm trong hang ổ mãi dâm của mụ Tú bà. Cánh nho nhe hay chữ vẫn thường nói: “Ngũ thập nhi tri thiên mệnh“. Nhưng với thằng cha này thì chẳng tri thiên mệnh cái con khỉ mốc gì, hắn chỉ tri thiên tiền. Hắn chỉ biết có tiền thôi. Với  Kiều hắn biết thừa là món hàng quá hời  được cả vốn lẫn lời. Hắn biết là của trời cho, là phẩm tiên lộc trời ban cho hắn  may mắn được hưởng . Hắn phá trinh trước một cô bé gái chỉ mới có 15 tuổi, sau đó mang dâng cho mụ Tú. Nếu mụ Tú biết được có phạt hắn thì cùng lắm là một buổi quỳ cũng sướng cái thân ngã, cũng đã cái đời. Hắn không bị cúp lương hay bị hạ cấp, giáng chức thì lo ngại quái gì? Cái chức lão đại của hắn mụ Tú vẫn để nguyên si. Ngày nay cái ổ mãi dâm hay kỹ viện của mụ Tú có thể được gọi là công ty trách nhiệm hữu hạn dịch vụ ngành tứ khoái. Mụ Tú là giám đốc công ty và Mã Giám Sinh goị là trưởng phòng kinh doanh gì đó. 

Bình Giảng Thơ Lu Hà Do Thu Hà Diễn Ngâm Phần 90


Tài Mệnh Tương Đố
“Video 26“

“Trăng vàng võ xanh xao cỏ úa
Cánh chim bay dàn dụa mưa sa
Dẫu thân trong trắng ngọc ngà
Gặp cơn ngộ biến cửa nhà biệt ly

Bình Giảng Thơ Lu Hà Do Thu Hà Diễn Ngâm Phần 89


Tài Mệnh Tương Đố
“Video 25“

Sau khi kể hết sự tình với Vân, tinh thần Kiều khủng khoảng bấn loạn cực độ, nàng bị dồn vào cảnh huống gần như điên loạn ở thể tĩnh, nàng mơ thấy suối tiên bồng rồi cảnh ma quái liêu trai chí dị hồn lạc vào miền xa lạ, không biết rõ là đâu? Quê hương nơi chôn nhau cắt rốn trở thành mịt mờ xa cách ngàn trùng thật là rùng rợn.

Bình Giảng Thơ Lu Hà Do Thu Hà Diễn Ngâm Phần 88


Tài Mệnh Tương Đố
“Video 24“

“Kiều vật vã mày chau liễu rủ
Vườn xuân chưa điểm nụ bướm vàng
Trời Liêu nàng Mạnh ngỡ ngàng
Gập ghềnh vó ngựa mênh mang suối sầu“

Bình Giảng Thơ Lu Hà Do Thu Hà Diễn Ngâm Phần 87


Tài Mệnh Tương Đố
“Video 23“

Việc kiện cáo; cách thức xử kiện chỉ là trò trí trá lưu manh của lũ quan lại sai nha. Chúng biết rõ mười mươi Vương ông bị vu oan, đáng lý ra chúng phải bắt giam tên bán tơ lại, phải lật lại hồ sơ vụ án mấy chục năm trước tên bán tơ này có mối thâm thù với Vương ông. Bây giờ về già thôi chuyện quan trường, chỉ sống một đời điền viên an nhàn tuổi già chẳng có quyền thế gì thì chúng mang sai nha lính lệ bắt trói hai cha con vì chum rượu lậu, vì tờ giấy nặc danh của một thằng cha ky chú kiết nào đó ném vào nhà ông. Chung thư lại cũng từng là viên chạy giấy bây giờ ta gọi là nhân viên văn phòng nói thẳng ra: một ngày lạ thói sai nha, làm cho khốc hại chẳng qua vì tiền. Tiền tiền và tiền đã làm chúng mờ mắt mà có những hành động dã man táng tận lương tâm, bất chấp công lý và sự thật. Kế tiếp là tụi xã hội đen, nhà thổ đĩ điếm sẽ đua nhau buôn bán thân xác con người như tên Mã Giám Sinh tay chân của mụ Tú bà.

Bình Giảng Thơ Lu Hà Do Thu Hà Diễn Ngâm Phần 86


Tài Mệnh Tương Đố
“Video 22“

“Bốn trăm lạng ép tằm thành kén
Mã Giám Sinh rành rẽ đứng lên
Thẹn thùng má phấn thuyền quyên
Ăn thì ở xổi đậu nghiền thành tương“

Bình Giảng Thơ Lu Hà Do Thu Hà Diễn Ngâm Phần 85


Tài Mệnh Tương Đố
“Video 21“

 Vương ông khi còn tại nhiệm sở là một vị quan thanh liêm phủ Nam Sách, tất nhiên trong Đoạn Trường Tân Thanh của Thanh Tâm Tài Nhân và cả trong Truyện Kiều không hề có tên phủ Nam Sách. Nhưng tôi là tác giả tập Tài Mệnh Tương Đó, tôi có quyền hư cấu cho tác phẩm của tôi. Thanh Tâm Tài Nhân viết rất rõ Kiều đã tự tử tại sông Tiền Đường để thủ tiết với chồng là đại vương Từ Hải, vì nghe lời đàn bà nông cạn không am hiểu chính trị mà Từ Hải phải chết đứng. Kiều tỏ ra coi thường Hoàng Sào không biết Hoàng Sào là một anh hùng cái thế.

Bình Giảng Thơ Lu Hà Do Thu Hà Diễn Ngâm Phần 84


Tài Mệnh Tương Đố
“Video 19“

“Xa ngàn dặm đồng không mông quạnh
Sầu ba đông dám trách chi ai?
Xuyến vàng khăn lụa trâm cài
Đành lòng cho kẻ dấu hài chân mây“

Bình Giảng Thơ Lu Hà Do Thu Hà Diễn Ngâm Phần 83


Tài Mệnh Tương Đố
“Video 18“

Người ta thường nói anh hùng không kể xuất xứ, tài nghệ không kể học ở trường nào ai là thày dạy? Trần Thu Hà là nghệ sĩ ngâm thơ tự do không qua biên chế nhà nước, hành nghề ngâm thơ và được trả lương hàng tháng. Thu Hà đã ngâm thơ tặng tôi rất nhiều nhưng chưa hề nhận được của tôi một đồng xu thù lao nào. Tất cả vì tấm lòng với tha nhân và dân tộc, vì thú vui riêng văn hóa tinh thần.Nhân dịp sinh nhật lần thứ 50 của nghệ sĩ tôi xin tặng một bài thơ và cũng là chủ đề liên quan đến video 18 mà tôi bình giảng.

Bình Giảng Thơ Lu Hà Do Thu Hà Diễn Ngâm Phần 82


Tài Mệnh Tương Đố
“Video 17“

“Khua róc rách thuyền quyên rũ lụa
Bến Trữ La một đóa xuân kiều
Mây bay sầm sập mưa chiều
Bâng khuâng gió thoảng mĩ miều ái ân“

Bình Giảng Thơ Lu Hà Do Thu Hà Diễn Ngâm Phần 81


Tài Mệnh Tương Đố
“Video 16“

Sau một chầu văn chương thơ phú quần thảo nhau, chàng Kim Trọng khen ngợi tài phun châu nhả ngọc của nàng Vương Thúy Kiều hết lời. Nói như bây giờ thời văn minh hiện đại thì ta bảo: anh chàng này khéo nịnh đầm. Chàng Kim Trọng đã thấy trong người mình nóng bỏng rạo rực lên cơn say men tình, chân tay chấp chới quờ quặng. Cả một lò lửa ái tình rừng rực của nàng Kiều bốc cháy lên đến ngàn độ, mà chàng Kim Trọng lại bê cả một đống rơm khô bao ngày tương tư khắc khoải thầm yêu trộm nhớ thì làm sao mà chịu nổi kia chứ? Chàng Kim Trọng có ý mì ăn liền, phở bò tái cần tây bốc khói hương thơm nghi ngút mà thèm nhỏ dãi ra, lại thêm mùi gia vị hương cải rau răm mới tính chuyện gạo nấu thành cơm, sau này muốn ra sao thì sao? Chàng sợ lỡ mất cơ hội đưa Kiều sang sông, lỡ mất chuyến đò ngang. Nhưng Kiều rất tỉnh táo mà khuyên chàng ngày dài tháng rộng kìm nén cơn thèm khát dục vọng lại vì cả hai ta đều là con nhà gia giáo.

Bình Giảng Thơ Lu Hà Do Thu Hà Diễn Ngâm Phần 80


Tài Mệnh Tương Đố
“Video 14“


“Nay được gặp anh tài ngọc bội
Phường kim môn chẳng hối tiếc gì
Ngẫm đời như cánh chim di
Làm sao tránh được vận thì chẳng tha“

Bình Giảng Thơ Lu Hà Do Thu Hà Diễn Ngâm Phần 79


Tài Mệnh Tương Đố
“Video 12“

Kim Trọng và Vương Thúy Kiều đúng là một cặp uyên ương, rất đẹp đôi. Tình yêu sét đánh đá vàng để rồi cả hai cùng ốm tương tư khao khát ngày hợp cẩn, trai tài gái sắc. Lửa ái tình rừng rực cháy như trên cánh đồng cỏ khô để mà ngày nhớ đêm mong, liền gang tấc cách nhau chỉ một bức tường thật là khổ sở cho cả hai.

Bình Giảng Thơ Lu Hà Do Thu Hà Diễn Ngâm Phần 78


Tài Mệnh Tương Đố
“Video 11“

Kim Trọng bày tỏ nỗi lòng mình từ lâu đã thầm yêu trộm nhớ với Thúy Kiều, trọn lòng son sắt yêu nàng, trái tim nàng Kiều đã mềm ra vì những lời chân thành của Trọng nhưng nàng vẫn khéo léo còn về hỏi ý kiến mẹ cha. Đôi trai gái đã tự nguyện yêu nhau khác hẳn với giáo lý hồi đó cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy.

“Lòng quân tử sắt son như vậy
Trái tim nàng cũng thấy nẫu ra
Cúi đầu e thẹn thiết tha
Ngây thơ con trẻ mẹ cha chưa tường

Bình Giảng Thơ Lu Hà Do Thu Hà Diễn Ngâm Phần 77


Tài Mệnh Tương Đố
“Video 10“

“Tia nắng dọi bồi hồi tỉnh giấc
Giọt sương mai nghe bước chân người
Nai vàng ngơ ngác tìm tòi
Thẫn thờ mất của xăm soi góc tường

Bình Giảng Thơ Lu Hà Do Thu Hà Diễn Ngâm Phần 76


Tài Mệnh Tương Đố
“Video 9 “

Thật may mắn cho chàng Kim chủ nhà cho thuê ngay, ông bận buôn bán xa nên năm thì mười họa mới trở lại nhà, nghỉ ngơi dăm ba ngày rồi lại đi. Nên Kim Trọng toàn quyền tự do, chàng lại là một thư sinh cốt cách văn nhân nên không thích chuyện mèo mả gà đồng, dù có dẫn gái làng chơi, kỹ viện về hú hí thì ai biết đó là đâu? Mục đích Kim chỉ muốn gặp Kiều. Căn nhà thật là lý tưởng cho trai gái yêu nhau mối tình đầu hò hẹn.

Bình Giảng Thơ Lu Hà Do Thu Hà Diễn Ngâm Phần 75


Tài Mệnh Tương Đố
“Video 8 “

Bây giờ lại nói đến chàng Kim. Kể từ buổi chiều hôm ấy, gặp ba chị em con nhà họ Vương chàng sinh ra động tình với nàng Vương Thúy Kiều mà tương tư sầu não suy nghĩ vẩn vơ hạt trân Châu biết bao giờ về rửa nước giếng miền Hợp Phố như mối duyên tình thầm yêu trộm nhớ thành hiện thực?

Bình Giảng Thơ Lu Hà Do Thu Hà Diễn Ngâm Phần 74


Tài Mệnh Tương Đố
“Video 7 “

Trước khi bình giảng Video số 7, tôi xin tri ân nghệ sĩ Trần Thu Hà bài thơ:

Thiếu Phụ Miền Nam
tặng nghệ sĩ Thu Hà

Tri ân thiếu phụ miền Nam
Tiếng ngâm cao vút khói lam tơ hồng
Bướm hoa dìu dặt non bồng
Oanh ca hạc gọi cánh đồng bao la

Bình Giảng Thơ Lu Hà Do Thu Hà Diễn Ngâm Phần 73


Tài Mệnh Tương Đố
“Video 6” phần 1

“Lòng xao xuyến anh tài nữ sắc
Nổi cờ lên ngơ ngác nhìn nhau
Thẹn thùng kẻ trước người sau
Lần khân chẳng tiện trời mau tối dần…

Thơ Tình Chùm Số 1.214


Truyện Tình Hai Họ Dương Hà
cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 17

Cơn gió thổi liễu xanh lả lướt
Đàn dơi bay lũ lượt theo nhau
Lập lòe đom đóm trước sau
Vẳng đâu tiếng hát bạc màu đá vôi

Thơ Tình Chùm Số 1.213


Truyện Tình Hai Họ Dương Hà
cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 12

Lão chống gậy ngân nga hoan lạc
Lá hôn chân xào xạc miền tây
Lắc lư vai nặng bầu đầy
Rượu thơm ngây ngất bóng cây chập chờn

Thơ Tình Chùm Số 1.212


Truyện Tình Hai Họ Dương Hà
cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 7

Chẳng sợ hãi rập rình ác thú
Nhớ lời xưa tư lự trở trăn
Bấy lâu nay vẫn phàn nàn
Hỏi han cho rõ thạch bàn âm hao

Thơ Tình Chùm Số 1.211


Truyện Tình Hai Họ Dương Hà
cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 2

Lý tri Niên thần kỳ đạo hạnh
Lão Tử xưa thanh bạch lương tri
Thiên thu cánh hạc vân vi
Thuận theo tạo hóa tu trì thần tiên

Thơ Tình Chùm Số 1.210


Xuân Canh Tý
họa thơ Lệ Khanh & Nguyễn Thanh Hoàng

Canh Tý đến rồi chúc đại ca
Bình an gia quyến nỗi thương nhà
Tháng năm lưu lạc dòng dư lệ
Thế kỷ lầm than tưởng nhớ hoa
Thong thả hoàng hôn con với cháu
Ngẩn ngơ chiều tối mẹ cùng cha
Tha phương xứ xở đầu râu bạc
Dặm thẳm mai vàng gió tuyết pha

Thơ Tình Chùm Số 1.209


Đàn Bà Là Mẹ Thể Gian

Đàn bà tạo hóa sinh ra
Công trình của Chúa thiên nga giáng trần
Thế gian vũ trụ xoay vần
Hai vầng nhật nguyệt giai nhân mỉm cười