Chủ Nhật, 29 tháng 11, 2015

Thơ Tình Chùm 374

 



Thuyền Tình Mất Lái
họa thơ Thimyngoc Huynh: Ngạo Đời

Nhìn đàn sếu lạc lẽ nào cười
Tâm dạ bâng khuâng giọt máu tươi
Tổ quốc ta ơi sầu vạn lý
Quê hương ai đó dở dang đời

Trùng dương bể thẳm buồn xa nhớ
Vạn núi hồ sâu mộng rã rời
Cá lội từng đàn sôi bọt trắng
Thuyền tình mất lái vẫn ra khơi.

12.6.2013 Lu Hà



Xuân Hết Mặn Nồng

Vậy thôi xuân hết mặn nồng
Hoa tình héo úa hoài mong nỗi gì
Hoang vu gió thoảng rầm rì
Lá thu rơi rụng thầm thì khổ đau

Kể từ dạo đó xa nhau
Mưa sa tầm tã nát nhàu cỏ cây
Trái tim băng giá đọa đầy
Thuyền trôi sóng vỗ đắng cay phũ phàng

Hồn trinh ngơ ngác ngỡ ngàng
Bao nhiêu hoài vọng bẽ bàng hoàng hôn
Tâm tư gói trọn nguồn cơn
Vào trang thơ cũ lệ tuôn đôi hàng

Cuộc tình thê thảm dở dang
Xót đời thiếu phụ lỡ làng bướm ong
Ngán cho duyên phận má hồng
Xích thằng sợi chỉ rối bòng còn vương…!

Chia sẻ tâm tư cùng Thimyngoc Huynh sau khi đọc bài thì: Từ Vắng Xa Nhau
12.6.2013 Lu Hà




Hoang Tưởng Âm U
chia sẻ tâm tư với Liên Lưu

Giờ này anh ở nơi đâu?
Có nghe tiếng vọng chân cầu gió sương
Lá vàng đứt cuống thê lương
Nỗi buồn cô phụ vấn vương hoang chiều

Thu về quang cảnh tiêu điều
Xót xa vóc liễu yêu kiều thướt tha
Nụ hôn tưởng mới hôm qua
Mà sao gía lạnh nhạt nhòa môi son

Đêm về thổn thức nguồn cơn
Canh thâu giấc mộng mảnh hồn lang thang
Bướm ong dìu dặt bên đàng
Tìm hoa hút nhụy ngỡ ngàng nào ai

Người cho em dựa bờ vai
Đưa nhau tới cửa tuyền đài lại buông
Giật mình tỉnh giữa làn hương
Trái tim tan nát cõi lòng giá băng

Thẹn thùng ứa lệ bẽ bàng
Tình xưa đã chết vành tang nắm mồ
Cô tình lạc lối bơ vơ
Theo giòng hoang mịt mờ âm u!

13.6.2013 Lu Hà




Tìm Đâu Thấy Bóng Ngọc Ngà

Nụ hôn cuối linh hồn thảm thiết
Khóc cuộc tình da diết sầu thu
Cỏ lau nấm mộ hoang vu
Hàng phong ủ rũ âm u gió lùa

Hồn lạc nẻo bốn mùa tầm tã
Bước chân đi lần lữa lối về
Người đời trọn nghĩa phu thê
Kẻ thì thơ thẩn bên lề cuộc vui

Từng thu héo chôn vùi tuyết hận
Lá vàng bay lận đận thế gian
Giọt mưa thấm ướt trăng ngàn
Trái tim băng giá gót chân phong trần

Thế là hết tình nhân ân ái
Chiều Cần Thơ tê tái quan san
Bên hồ Đà Lạt thở than
Ai về nhắn nhủ Tràng An liễu đài

Trong giấc mộng đêm dài tuyệt lộ
Tiếng chuông chùa Thiên Mụ trăng soi
Hương Giang tức tưởi giòng đời
Giai không khóa chặt xa xôi cuối trời

Một lần cuối nụ cười vụt tắt
Để ngàn năm hiu hắt trăng thu
Tiễn người biền biệt thâm u
Gió mưa vần vũ mịt mù sương rơi!

Bao ngang trái một thời xuân trẻ
Tiếc làm chi giọt lệ Hằng Nga
Hồn trinh qua bến Ngân Hà
Tìm đâu thấy bóng ngọc ngà thuở xưa

Chia sẻ tâm tình cùng chị em Thuy Anh Lam và Nguyễn Thư Sinh
13.6.2013 Lu Hà




Hãy Đứng Dậy

Vui ngạo nghễ thi nhân cần có
Giữa biển trời sóng vỗ trùng khơi
Xoa tay giữ trọn nụ cười
Vượt lên ghềnh thác làm người thẳng ngay

Kể khi cả đắng cay tủi hận
Bao thương đau khổ tận khốn cùng
Trái tim thổn thức não nùng
Tuần trăng dang dở đứt cung dây đàn

Xua giấc mộng trần gian huyễn hoặc
Bởi lòng người thảm khốc bi ai
Xót xa rặng liễu chương đài
Hồng nhan bạc mệnh canh dài thở than

Từng thu chết xuân tàn héo úa
Ngẩng cao đầu thi phú giai nhân
Vần thơ vút cánh non ngàn
Đại bàng rơi lệ thế gian thường tình

Nhìn đàn sếu hành tinh lạc lối
Cố hương còn đắm đuối hồn xưa
Cây đa giếng nước hàng dừa
Trõng tre kẽo kẹt gió đưa u hoài

Lời đàm tiếu mỉa mai diễu cợt
Miệng thi phi thui chột được sao
Nước non biển cả sông hồ
Tình người viễn xứ dạt dào thủy chung!

chia sẻ tâm tư cùng Thimyngoc Huynh khi đọc bài đường thi: Ngạo Đời
13.6.2013 Lu Hà




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét