Chủ Nhật, 29 tháng 11, 2015

Thơ Tình Chùm 371



Bội Thu
tặng Hoai Trang Vu

Chơi xa một chuyến toát mồ hôi
Về đến nhà rồi dạ thảnh thơi
Chắc hẳn gặt thu nhiều của lạ
Thơ ca đàn hạc mãi không thôi

Quê hương ta đó bướm hoa cười
Cuộn cuộn Cửu Long sóng biển khơi
Hạ Long chan chứa tình cô lữ
Sầu lụy Nam Quan lệ rã rời!


Em lại về đây mộng vấn vương
Hoài Trang e lệ cánh đào thương
Năm canh rầu rĩ hồn thu thảo
Của một người anh khóc đoạn trường

Thơ vượt trùng dương cánh đại bàng
Gửi người  thục nữ bến Trường Giang
Tu mi nam tử dư dòng lệ
Cay đắng biết bao phận phũ phàng!

Mùa sau  hẹn ở gốc cây sồi
Mới đó mà nay tóc bạc rồi
Nàng cười ta vẫn còn say đắm
Một chút tình si với gió trời !

6.6.2013 Lu Hà




Công Chúa Ba Tư
tặng Thanh Ngân

Hỡi nàng công chúa Ba Tư
Một nghìn đêm lẻ canh thâu nhạt nhòa
Ngân vang tiếng hát chan hòa
Đức vua cảm ngộ Lu Hà thiết tha

Gắp nhau trong cõi sa bà
Thanh mai trúc mã sơn hà bướm ong
Lâng lâng khúc nhạc thiên bồng
Hỉ nhi khổng tước nghê thường vũ y

Dạt dào cung điệu lâm ly
Hoa cười ngọc thốt tà huy ráng hồng
Nghẹn ngào sóng nước quê hương
Bồi hồi lữ khách tha phương cuối trời

Bài thơ gửi lại cho đời
Nghìn thu ai biết nụ cười tơ vương
Xích thằng Nguyệt Lão hóa công
Trăm năm duyên nợ đoạn trường sông tương.

9.6.2013 Lu Hà






Điệu  Ru Quan Họ

Nắng đi ngủ hoàng hôn thức giấc
Buổi chiều tà theo bước sương mù
Xôn xao bếp lửa trăng lu
Nhìn ra thấp thoáng bóng thu hẹn về

Bữa cơm tối tràn trề ấm áp
Mùi hương thơm tấp nập ánh đèn
Hằng Nga thèn thẹn ngồi lên
Đàn gà chiêm chiếp ở bên đầu hồi

Cô thôn nữ mỉm cười chúm chím
Ngước nhìn trời áo tím em say
Bâng khuâng lòng mẹ vơi đầy
Bát canh rau muống vui vầy tình quê

Nghe gió thoảng hồn mê ngây ngất
Cánh đồng làng xanh ngắt yêu thương
Hỡi người viễn xứ xa hương
Điệu ru quan họ vấn vương u hoài!

cảm xúc khi đọc thơ Hoài Vân: Hồn Quê
7.6.2013 Lu Hà




Mộng Hão Huyền
chia sẻ cùng Thimyngoc Huynh

Đau khổ cho tôi mộng hão huyền
Bao nhiêu tấm tức nỗi oan khiên
Từng đêm thổn thức buồn trăn trở
Ân nghĩa chìm sâu bóng cảm phiền

Ai khiến xui tôi một quãng đời
Lẻ loi gió hú hận trùng khơi
Tương tư sầu thảm  hai bờ sóng
Dìm nát con tim lệ rã rời

Ai kẻ gieo ra cơn gió chướng
Nước giăng tràn ngập úng lòng tôi
Lạnh lùng chôn lấp màu hy vọng
Áng sáng xanh xao chịu thiệt thòi

Tôi chỉ là tôi phận mỏng manh
Ai thương bồ liễu chút hương lành
Nén nhang xin thắp tâm hồn lạc
Biền biệt thiên thu mộng chẳng thành

Ai khóc cho tôi một đoạn trường
Mủi lòng thương cảm nỗi tơ vương
Xích thằng sợi chỉ trời đâu buộc
Lạc lõng xa xôi dấu bụi hồng.

9.6.2013 Lu Hà





Mịt Mờ Xiêm Áo

Bên dòng suối mát trong veo
Ngẩn ngơ chú bống vòng vèo ngắm cô
Tranh nhau cá lội lờ đờ
Đầm đìa xiêm áo mịt mờ làn da

Suốt đời cô chẳng cởi ra
Khăng khăng dính chặt mượt mà bướm hoa
Xôn xao khúc nhạc thái hòa
Đi đêm chẳng sợ nhạt nhòa trần ai

Giai nhân tiết họa chương đài
Thiên thu ảo mộng tuyền đài phôi phai
Râu xanh cũng phải chạy dài
Bạch mi sởn gáy hình hài thướt tha

Thẹn thùng e lệ Hằng Nga
Kìa cô thiếu nữ ta bà khoả thân
Chúng sinh trong cõi thế gian
Cãi nhau chí chóe muôn vàn lý do

Áo mây như áng sương mờ
Rồng bay phượng múa dật dờ mến yêu
Rằng đây ngọc đến Lam Kiều
Chàng Khanh Tống Ngọc sớm chiều chiếu chăn.

cảm tác ảnh cô gái xăm trồ đầy mình bộ nhung y.
7.6.2013 Lu Hà







Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét