Gốc Đa Già
Tặng Bà Nguyễn Thị Thanh
Nhà tôi có gốc đa già
Chín mươi
mốt tuổi trau tria sự đời
Đầy nhà hoan hỉ tiếng cười
Cháu con ríu rít muôn người ngợi khen
Dửng
dưng thế sự bon chen
Bùn lầy nước đọng muối phèn gợn trong
Ngược xuôi thuyền thúng long đong
Sông
Thao chèo chống xuôi dòng thời gian
Đắng cay giọt lệ chứa chan
Nỗi niềm cô quạnh trăm ngàn khổ đau
Quả cà con cá lá rau
Miền quê đạm bạc úa màu gió sương
Ta bà quán trọ vô thường
Tụng kinh gõ mõ dặm trường ly tao
Tết về dâu rể nghẹn ngào
Con trai chững chạc tự hào tổ tông
Cẩm Khê bát ngát mênh mông
Đình làng Phương Xá múa rồng phượng lân
Bài ca quan họ cửu tuần
Cụ Thanh đại thọ trống quân reo hò
Mùa xuân dang rộng cánh cò
Gọi nhau í ới con đò qua sông
Trăm hoa ngàn tía ngắm trông
Cây đa sừng sững cánh đồng làng tôi.
Thơ ngẫu hứng gõ ngày 12.2.2024 Lu Hà
Dì Đã Đi Xa
Kính bái giác linh Dì Lưu Thị Sắc
Từ nay dì đã đi xa
Không gian ảm đạm chiều tà âm u
Thoảng nghe tiếng gió vi vu
Mảnh hồn mây xám chu du tinh cầu
Tám lăm bạc trắng mái đầu
Thắt lưng buộc bụng dãi dầu nắng mưa
Sông Thao bến nước đò đưa
Ngày hai buổi chợ lưa thưa bóng người
Bỗng đâu ròn rã tiếng cười
Đường sang Tây Trúc thảnh thơi nhẹ nhàng
Chồng con cháu chắt thắp nhang
Áo sô dâu rể khăn tang chỉnh tề
Nửa vòng trái đất bộn bề
Lần khân để lỡ chuyến về thăm quê
Trập trùng dặm nẻo sơn khê
Trán nhăn tư lự ủ ê nỗi buồn !
Hàng phong lã chã trào tuôn
Thiên thu nuối tiếc cánh chuồn chuồn bay
Trần gian cảnh đẹp xưa nay
Phất phơ ngọn cỏ trả vay luân hồi.
25.5.2024 Lu Hà
Nên Cổ Vũ Ai
Cảm xúc thơ Friedrich Hölderlin bài 48
Phải chăng trái tim tôi
Tỏa sáng màu thánh thiện
Tâm hồn xin dâng hiến
Lai láng một dòng thơ
Đám đông thích tôn thờ
Đầy tớ loài hung bạo
Xưa nay quen nói láo
Cổ vũ hoang dại hơn
Điên loạn nổi từng cơn
Phèng la vang trống mõ
Cũng bởi do chính họ
Xây hình tượng dối mình
Mịt mù chốn u minh
Nơi quảng trường tập hợp
Chẳng màng chi nhơ nhớp
Ngẫu vật lại dễ tin.
Nguyên tác:“ Sự vỗ tay của mọi người ( Menschenbeifall)“
13.2.2024 Lu Hà
Theo Bậc Chân Tu
Kính tặng Sư Thích Minh Tuệ
Nghìn năm mới có một người
Noi gương Đức Phật lệ rơi nhân loài
Đầu đà vẫn chẳng nguôi ngoai
Tận cùng khổ hạnh trần ai não nùng
Toàn cầu xúc động vô cùng
Việt Nam Phật sống bao dung hiền hòa
Huyền y tảo phấn nhạt nhòa
Gót mềm sỏi đá nở hoa dặm trường
Thích Minh Tuệ, tới bốn phương
Quyết tâm giữ giới phong sương quản gì
Diệt trừ tham với sân si
Nối liền định huệ tu trì sáu năm
Âm thầm dưới ánh trăng rằm
Không nhà không cửa không nằm ngủ chi
Chùa chiền tiền bạc ích gì
Ngày ăn một bữa thầm thì suối reo
Lạ kỳ y bát mang theo
Ruột nồi cơm điện cảnh nghèo nào hơn
Tươi cười xóa bỏ giận hờn
Xàm tăng thóa mạ chập chờn ác ma
Bàn dân thiên hạ gần xa
Chắp tay đảnh lễ nghẹn ngào mưa rơi
Chiếu yêu tấm kính rạch ròi
Cúng dường thủ đoạn dần lòi mặt ra
Thỉnh linh nhớp nhúa sa bà
Mua quan bán tước bê tha rượu chè
Biết bao thế lực hầm hè
Bảo kê nấp bóng răn đe hại đời
Ầm ầm sấm sét khắp nơi
Vần xoay vũ trụ đất trời cuồng phong
Nực cười miệng lưỡi uốn cong
Cản ngăn bảo vệ chặn dòng thiền tâm.
4.7.2024 Lu Hà
Hạnh Đầu Đà
Kính tặng Sư Thích Minh Tuệ
Đầu đà cực lắm ai ơi!
Pháp tu đạo hạnh đất trời cảm thương
Loan truyền đi khắp bốn phương
Toàn cầu muôn nẻo dặm đường xôn xao
Chúng sinh rớm lệ nghẹn ngào
Ngàn năm sống lại ai nào cản ngăn
Yêu ma ngạ quỷ săn văn
An ninh rình rập trở trăn nhân loài
Tấm gương phản chiếu trần ai
Biết bao thế lực tiền tài lao đao
Giơ tay giả bộ mời chào
Cách ly xã hội xây rào lũy quanh
Đàn na tín chủ sao đành
Cam lồ vẩn đục ruồi xanh nhặng bầy
Hoài nghi chi bậc sư thầy
Tuy chưa thành Phật đạo dầy cao thâm
Một mình khất thực âm thầm
Hoá duyên cảm ngộ gieo mầm thiền sư
Mười ba phát nguyện nhân từ
Thế tôn La Hán chân như truyền thừa
Gốc cây tầm tã trời mưa
Hang sâu nghĩa địa lưa thưa gió lùa
Ba y phẩn tảo bốn mùa
Chỉ ăn một bữa hơn thua mặc người.
4.7.2024 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét