Thứ Bảy, 8 tháng 6, 2024

Bình Giảng Thơ Lu Hà Do Thu Hà Diễn Ngâm Phần 135

 

Trung Hiếu Nghĩa Hiệp

“ Video 3“

 

Trên đường trở về quê thăm cha mẹ ở quận Đông Thành trước khi vào kinh ứng thi, giữa đường Lục Vân Tiên gặp một bọn cướp tên cầm đầu tên là Đỗ Dự hiệu là Phong Lai. Khi thấy bọn chúng cướp bóc phá phách làng xóm vùng rừng núi heo hắt và bắt gái đẹp mang về sơn trại ở trên núi thì Lục Vân Tiên không dùng gươm đeo bên mình mà dùng ngay cây đòn tre đánh đuổi chúng, tả xung hữu đột không khác nào tướng Triệu Tử Long ngày xưa tên cúng cơm gọi là Triệu Vân, người vùng Thường Sơn, danh tướng cuối nhà Đông Hán. Khổng Minh biết Triệu Vân là gái giả trai nhưng cũng lờ đi để mặc Triệu theo làm vệ sĩ cho Lưu Bị.

 

Ông là công thần khai quốc nhà Thục Hán, được binh sỹ Thục Hán ca ngợi là "Hổ uy tướng quân".

Khi Tào Tháo mang quân đánh chiếm Kinh châu. Lưu Bị giao tranh với Tào Tháo ở Đương Dương, Trường Bản bị thua lớn, bỏ chạy về phía nam. Quân dân Lưu Bị chạy tan tác. Triệu Vân được giao nhiệm vụ bảo vệ vợ con của Lưu Bị. Cả hai phu nhân là My phu nhân và Cam phu nhân, cùng con trai nhỏ của Lưu Bị là A Đẩu tức thái ử Lưu Thiện đều sống sót an toàn. Tuy nhiên, hai con gái của Lưu Bị đều bị Tào Thuần và Hổ Báo Kỵ bắt.

 

Trong lúc hoảng loạn nhiều người nói Triệu Vân đã bỏ sang hàng Tào nhưng Lưu Bị một mực tin tưởng ông. Khi Triệu Vân đem con trai Lưu Bị đến, Bị vô cùng cảm kích, còn những người nghĩ sai về ông rất xấu hổ.

Tượng Triệu Vân bế A Đẩu phá vòng vây của quân Tào Tháo

 

Bài thơ ca ngợi Triệu Vân một mình cứu chúa trong trận Đương Dương và Trường Bản:

 

“Máu đỏ chan hòa áo giáp hồng

Đương Dương ai kẻ dám tranh hùng

Xưa nay cứu chúa xông trăm trận

Chỉ có Thường Sơn Triệu Tử Long“

 

Đến khi tuổi già, Triệu Vân vẫn đích thân ra trận để tỏ lòng tận trung với Thục Hán, có bài thơ ca ngợi ông như sau:

 

 “Một người một ngựa một cây thương.

 Tuổi bảy mươi rồi sức vẫn cường.

 Bốn tướng một tay khua sạch nhẵn.

 Anh hùng nào khác trận Đương Dương“

 

Triệu Vân rất chung tình, có một người vợ tên Mã Vân Lộc. Bà vốn là em gái của Mã Siêu sau được gả cho Triệu Vân. Không chỉ sở hữu sắc đẹp nghiêng nước nghiêng thành, bà còn thành thạo cưỡi ngựa bắn cung, đặc biệt thương pháp của bà là vô song do được truyền thụ lại từ Mã gia. Bà đã sinh cho Triệu Vân hai người con trai là Triệu Thống và Triệu Quảng. Sử sách không ghi chép nhiều về con trưởng của ông. Riêng người con thứ thì trở thành thuộc hạ của Khương Duy và chết tại trận Đạp Trung. Có một nhánh con cháu đi theo Lưu Thiện dời đến Lạc Dương (Lạc Dương, Hà Nam ngày nay), sau này không rõ thế nào. Theo tôi giả thiết Triệụ Vân là gái giả trai cũng không ổn. Nhưng tại sao Khổng Minh lại tặng Triệu Vân túi thơm trong đó có cẩm nang chỉ đưọc giở ra xem lúc cấp bách, bị dồn vào cùng đường khi Vân theo Lưu Bị sang ở rể Đông Ngô? Có thể ông hay bận đồ trắng, khuân mặt trắng trẻo môi son lại không có râu như đàn ông mà tinh quái như Gia Cát Lượng cũng nghi là đàn bà?

 

“Giận lôi đình phi thân băng tới

Lũ chuột dơi chống chọi được sao?

Từng cây thịt đổ lăn nhào

Phong Lai trợn mắt thét gào hỏa xung

 

Quây bốn mặt bít bùng gươm giáo

Lục Vân Tiên đại náo cuồng phong

Khác nào tướng Triệu Tử Long

Chỉ nam đánh bắc phá vòng vây chơi

 

Bầy thảo khấu tả tơi khiếp sợ

Đỗ Dự liều chống đỡ mấy chiêu

Lang nha bổng đã liêu xiêu

Lạc hồn phách tán bóng chiều điêu linh

 

Không kịp ngáp thất kinh dư đẳng

Chủ trại nay mất mạng giữa đàng

Chắp tay van lạy xin chàng

Cải tà quy chính xóm làng bình an

 

Đại trượng phu dẹp tan thảo khấu

Mấy bước chân xe dấu gì đây

Phải chăng vàng bạc chất đầy

Bên trong nức nở thơ ngây nõn nường

Lúc đầu Lục Vân Tiên chỉ muốn đánh cảnh cáo nhưng Đỗ Dự dùng hung khí giở chiêu độc muốn lấy mạng Lục Vân Tiên, ép chàng phải rút thanh kiếm báu chém chết tươi Đỗ Dự và thấy trong Kiệu có hai người con gái.

 

“Thiếp chẳng may giữa đường găp nạn

Lại gặp trang hảo hán anh hùng

Một mình xông xáo vẫy vùng

Công ơn ngậm đá tận cùng biển khơi

 

Thân tinh vệ trọn đời ghi nhớ

Tiên động lòng ngồi đó chớ ra

Nàng là phận gái khiêu sa

Còn tôi trai tráng thói nhà phỉ phong

 

Giòng nho giáo kỷ cương phép tắc

Mới ra tay trừ giặc giúp dân

Giữa đường thấy kẻ bất nhân

Hai nàng chủ tớ dấn thân hiểm nghèo

 

Xin cho biết tên theo nguyên quán

Tôi nóng lòng thời hạn đường xa

Thưa rằng: Gọi Kiều Nguyệt Nga

Người này tỳ nữ tên là Kim Liên

 

Quê ở quận Tây Xuyên trù phú

Phụ thân làm tri phủ Hà Khê

Sai quân đón rước thiếp về

Cả nhà xum họp liệu bề nghi gia

 

Thư đã đọc cội già mong nhớ

Phận làm con tuân thủ lời cha

Dẫu cho lầy lội đường xa

Ghập ghềnh vó ngựa quan hà dặm băng

 

Nay thấy chuyện sẵn sàng tương trợ

Đấng trượng phu chẳng sợ hiểm nguy

Hoàng hôn thong thả tà huy

Xin cho tiện thiếp lạy quỳ tạ ơn

 

Phận liễu đào chập chờn cánh gió

Miền Hà Khê qua đó cũng gần

Để cho cha thiếp báo ân

Phỉ lòng tri ngộ muôn phần ước ao

 

Chàng là bậc anh hào thượng võ

Mới cười to nàng chớ muộn phiền

Bất bình thấy chuyện đương nhiên

Ra tay cứu nạn thế thiên đạo hành

 

Tên họ thiếp tính danh đã rõ

Còn riêng chàng người ở đâu ta?

Đông Thành sinh quán mẹ cha

Thuộc giòng họ Lục gọi là Vân Tiên

 

Hào kiệt gặp thuyền quyên thục nữ

Kiều Nguyệt Nga tư lự rút trâm

Hôm nay sơ ngộ tri âm

Phải đâu gắn bó sắt cầm làm tin

 

Lục Vân Tiên chẳng nhìn quay mặt

Kiều Nguyệt Nga dè dặt thiết tha

Ngây thơ thi vị nết na

Thiếp chưa nói hết chàng thà làm ngơ“

 

Đúng là tiếng sét ái tình. Nàng Kiều Nguyệt Nga con gái rượu của quan tri phủ Hà Khê đã phải lòng chàng dũng sĩ Lục Vân Tiên. Nàng muốn tặng vàng bạc nhưng Lục vân Tiên không lấy, chỉ có cây trâm cài tóc để làm kỷ niệm ngày sơ ngộ quen nhau. Không biết Lục Vân Tiên có nhận cây trâm cài như Kim Trọng nhận của Vương Thúy Kiều hay không? Xin mời các bạn nghe video số 4 mà Thu Hà sẽ ngâm tiếp sau.

 

22.12.2019 Lu Hà

 

 

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét