A Di Đà Phật
Kính tặng Sư Thích Minh Tuệ
A Di Đà phải đâu vô cớ
Từ cội nguồn nức nở hoa thơm
Bước chân hành giả xin cơm
Ôm nồi bình bát củi rơm nghẹn ngào
Vùng rẻo cao gian lao vất vả
Giọt sương rơi tảng đá giá băng
Hang sâu buông bỏ mọi đằng
Ngàn sao hỉ xả vầng trăng tọa thiền
Lọc thân tâm chư thiên phù trợ
Một bữa cơm duyên nợ trần ai
Hàng cây khắc khoải u hoài
Giữ gìn năm giới chặng dài vô biên
Hạnh đầu đà làm nên trí tuệ
Dễ mấy ai có thể vươn lên
Ba ngôi tam bảo xây nền
Căn cơ đẳng giác bạc tiền ngoại thân
Sư Minh Tuệ chân nhân có một
Lặng lẽ ngồi thiêu đốt yêu ma
An nhiên giữa cõi sa bà
Chủ nhân tâm thức thiết tha đi tìm
Nơi nghiã địa đắm chìm bóng tối
Giữa thị thành tội lỗĩ sát sinh
Xung quanh bao phủ vô minh
Trăm phương ngàn kế tuyệt tình hại nhau
Chúng tăng lữ đua nhau hốt bạc
Xây chùa to tội ác chất chồng
Cúng dường oán hận bất công
Thỉnh linh dọa nạt cánh đồng thai nhi
Ngày Phật Đản sân si tột độ
Vác túi tham ham hố càng nhiều
Thiện nam tín nữ liêu xiêu
Tan nhà nát cửa bóng chiều hoàng hôn
Đi dật dờ chiêu hồn nhập quỷ
Phước báu thành của quý bán mua
Nhân danh Phật Tổ trong chùa
Oản xôi ngập nguạ nhuốm mầu máu tươi.
9.7.2024 Lu Hà
Bậc Chân Tu
Kính tặng Sư Thích Minh Tuệ
Chân tu sự thật vĩnh hằng
Sáng soi tam bảo gió trăng hiền hòa
Cam lồ lã chã nhạt nhòa
Đầu đà bát nhã nở hoa ân tình
Thày đi hoằng pháp chúng sinh
Tâm lành gìn giữ thần linh cảm lòng
Chặng đường ái dục long đong
Sân si vọng tưởng xiết vòng kim cô
Bát phong ngọn gió nhấp nhô
Thuyền từ chao đảo ô hô bến nào?
Ngọn đèn giác ngộ lao đao
Tám đường Phật độ dẫn vào cửa không
Bờ mê bến giác mênh mông
Niết bàn quả vị ngóng trông đợi chờ
Ngón tay chỉ một ngọn cờ
Quyết không dao động mịt mờ u minh
Như Lai cảnh giới thanh bình
Nhân quần hạnh phúc hành tinh xoay vần
Luân hồi khổ hạnh gian truân
Thần thông tinh tấn dấn thân ta bà.
9.7.2024 Lu Hà
Thày Ghé Qua Nhà
Kính tặng Sư Thích Minh Tuệ
Nghe tin Thày ghé qua nhà
Gần xa nô nức thiết tha đón chào
Chú dì cô bác nghẹn ngào
Rưng rưng ngấn lệ xôn xao tiếng người
Công an vội vã tới nơi
Dọn dường quốc lộ trời ơi là trời
Mưa rào tưới mát lá rơi
Niềm tin nhân loại thảnh thơi nụ cười
Sấm vang góc bể chân trời
Việt Nam Ấn Độ cảnh đời thương đau
Pháp tu nguyên thủy nhuốm màu
Kiên trì năm giới trước sau vẹn tròn
Ba ngôi tam bảo vàng son
An lành phúc trạch mỏi mòn khát khao
Tình dân nghĩa nước dạt dào
Ân cần cảm hóa biết bao tấm lòng
Thuyền từ ấm áp xuôi dòng
Nhân duyên hội ngộ thong dong nảy mầm
Gieo trồng hạt giống lương tâm
Ra hoa kết quả âm thầm chúng sinh.
10.7.2024 Lu Hà
Đất Trời Linh Ứng
Kính tặng Sư Thích Minh Tuệ
Tiếng sét vang dục giã tâm thức người
Thân giả tạm nằm yên không động đậy
Mười lăm phút đôi mắt thần đã thấy
Khoảng không gian cô quạnh biết bao nhiêu
Ruột nồi cơm bên đống rác chẳng nhiều
Luồng điện ngắt đã trở thành vô giá
Ve chai bán làm sao mà chi trả
Bén tâm linh cầu nguyện khắp thế gian
Hạnh đầu đà, thổn thức lệ ứa tràn
Vàng bạc bỗng, trở nên thành vô dụng
Tham, ái, dục, sân, si đầy rẻ rúng
Cả tinh cầu tim lại triệu con tim
Hồn bơ vơ vẫn mải miết đi tìm
Thích Minh Tuệ quyết trở về nguồn cội
Vĩnh viễn tránh mọi nẻo đường tội lỗi
Sấm vang rền lã chã hạt mưa rơi
Phật, Chư, Tiên mầu nhiệm khắp muôn nơi
Hai xe khách trên con đường duyên nợ
Bỏ mặc thày, không tiền, nên không chở
Phát nguyện xin đi bộ suốt cuộc đời
Vừa dứt lời từ đâu bỗng tới nơi
Xe đủ chỗ nài nỉ xin được chở
Ứng nghiệm liền phải đâu là chăng chớ
Đất trời này cả vũ trụ xôn xao.
10.7.2024 Lu Hà
Trường Ca Ai Oán
Cảm xúc thơ Friedrich Hölderlin bài 47
Cõi trần ai bi ca thống thiết
Mỗi con người khác biệt hỏi thăm
Con đường khúc khuỷu tối tăm
Tâm hồn lang bạt thắng năm u hoài
Trái tim vẫn nguôi ngoai chẳng hết
Cầu bình an rên riết linh hồn
Chập chờn đom đóm hoàng hôn
Chiếc giường mục nát bồn chồn khổ đau
Con bò cái dãi dàu mưa nắng
Bị đánh đau gánh nặng chất chồng
Ai hay hạt giống gieo trồng
Mầm non mới nhú cánh đồng bọ sâu
Con chích kêu hoa mầu thảm khốc
Zephyrs phút chốc lên men
Máu sôi thần chết lấn chen
Yêu ma thâm độc bao phen thỉnh cầu
Giấc ngủ say huyệt sâu nấm mộ
Hãy quên đi đau khổ lầm than
Chao ôi hạnh phúc thế gian
Ngày qua tháng lại ứa tràn bờ mi
Đừng tranh cãi suy bì trước Chúa
Các vì sao là của chúng ta
Ô kìa Diotima
Nắm tay nhau lại thiên nga bằng lòng
Bao số mệnh long đong đây đó
Dòng nước xanh giữ họ nghỉ chân
Nhìn chòm mây trắng tần ngần
Con tàu hy vọng đòi phần tương lai
Ứ đọng còn dằng dai vô nghĩa
Cuộc sống đâu tròn trịa xinh tươi
Khát khao ánh mắt nụ cười
Thiên đường trống trải cảnh đời ly tao
Lời cầu nguyện nghẹn ngào tư lự
Kẻ vô thần dền dứ đó đây
Ô hay tri giác tràn đầy
Bây giờ im lặng thơ ngây bão hòa
Lỡ ngủ quên trăm hoa đua nở
Ánh nhiệm mầu run sợ đắm chìm
Màu đen thăm thẳm im lìm
Vàng chôn lấp lánh gắng tìm biển sâu
Giờ cận tử cúi đầu tội lỗi
Các thiên thần cứu rỗi hồn lên
Hào quang phát sáng thiên nhiên
Đàn lia thánh thiện kỳ duyên tái hồi
Ngọn núi bạc bồi hồi rực rỡ
Apollo vướng nợ trần ai
Nôn nao chờ đợi canh dài
Giấc mơ hy vọng ngày mai huy hoàng
Đường hạnh ngộ thênh thang ta bước
Ban phước lành đám rước cô dâu
Nàng thơ lóng lánh ngọc châu
Đại bàng vỗ cánh qua cầu tử sinh.
Nguyên tác:“ Những lời phàn nàn của Menon dành cho Diotima ( Menons Klagen um Diotima)“
11.2.2024 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét