Nhân Cách
Cảm xúc thơ Wieland bài 1
Đức hạnh thật đáng yêu
Những linh hồn thống thiết
Bao trái tim da diết
Mua cùng một nỗi đau
Thời gian sẽ qua mau
Trên bước đường thanh thản
Trải qua bao giới hạn
Qua nẻo phố hoàng gia
Dưới gốc cây sồi già
Vinh quang làm chói mắt
Hai cánh tay khao khát
Quay cuồng được ôm hôn
Ôi! Giây phút bồn chồn
Hơi thở còn ấm áp
Bàn chân ma dẫm đạp
Che đậy lớp sương mù
Tầng địa ngục âm u
Mong tìm ra ánh sáng
Ixion cay đắng
Anh quốc gọi Sophie
Cơn gió lạnh rầm rì
Thông minh từ khuân mặt
Thoang thoảng mùi hương ngát
Nấm mồ bỗng trổ hoa
Vũ trụ khéo hiền hòa
Muôn loài seraphic
Ân ái cho thỏa thich
Nụ hôn kép kín môi
Luân hồi vẫn nổi trôi
Bức họa như nhắn nhủ
Nhẹ nhàng tươi mát vú
Trở lại những khổ đau
Thiên đường đã cho nhau
Nguồn ái ân đức hạnh
Đam mê đừng bức bách
Sợ đánh mất chính mình
Nhờ các bậc thần linh
Một ngày vui sẽ đến
Hạnh phúc hoa dâng hiến
Tấm bia đá quang vinh
Cơn bão tố thình lình
Làm sao không tan vỡ
Sương hỏa mù vô cớ
Niềm tin giữ chặt tôi.
Nguyên tác: “ Đức hạnh! Oh bạn thật đáng yêu!“
23.11.2021 Lu Hà
Linh Hồn Bạn Gái
Cảm xúc thơ Wieland bài 2
Doris! Nay ở đâu?
Hãy lắng nghe bài hát
Cõi lòng đang khao khát
Vang vọng mãi không thôi
Tim anh đập bồi hồi
Ma nữ hồn hoang dại
Mối tình đầu ngang trái
Lã chã giọt sương rơi
Cô tiên nữ trên trời
Phập phồng bầu ngực nóng
Khơi thông nguồn dục vọng
Anh lại nghĩ tới em
Một cảm giác thòm thèm
Dẫn anh vào bóng tối
Lạc nẻo đường tội lỗi
Messias tôn vinh
Râm ran tiếng cầu kinh
Chuông đổ dồn vô tận
Còn bao điều hờn giận
Tình có bấy nhiêu thôi
Miền giá lạnh xa xôi
Nhớ trần gian ngắn ngủi
Bóng ma hời sầu tủi
Ngơ ngác tìm kiếm ai?
Đàn hạc chẳng nguôi ngoai
Nơi chôn rau cắt rốn
Quê hương mình bề bộn
Đòi lại lẽ công bằng
Tưởng rằng đã siêu thăng
Nuối tiếc thời kiêu hãnh
Milton thần thánh
Lộng lẫy chốn thiên đàng
Người con gái dịu dàng
Cái chết thành vô nghĩa
Ngắm vầng trăng tròn trịa
Đến hẹn em lại về.
Nguyên tác: “ Ode. Gửi bạn gái của anh ấy“
2411.2021 Lu Hà
Mộng Gặp Doris
Cảm xúc thơ Wieland bài 3
Vùng vẫy trong bóng đêm
Khỏi màn giăng thần mộng
Gắng gượng hai tay chống
Thẫn thờ khối đau thương
Bao kỷ niệm vấn vương
Với người em gái trẻ
Dáng xinh tươi vui vẻ
Khắc khoải mãi trong lòng
Cuộc tình ái chưa xong
Chốn trần gian bi thảm
Một buổi chiều ảm đạm
Bỗng biền biệt cô đơn
Nấm mộ cỏ xanh rờn
Buổi hoàng hôn trắc ẩn
Nửa cuộc đời lận đận
Xót xa nỗi u hoài
Năm tháng chẳng nguôi ngoai
Tâm hồn em thánh thiện
Trái tim hồng dâng hiến
Đợi trăng sáng hiện về
Muôn vạn nẻo sơn khê
Vòng tay ôm Doris
Đôi mắt nhìn ý vị
Mặn mà nụ môi hôn
Cả hai thấy bồn chồn
Sương khói mây bao bọc
Mùa xuân hoa thanh lọc
Hơi thở gấp chiêm bao
Thần mơ mộng thì thào
Dục vọng đang khao khát
Dãy hành lang ngào ngạt
Phảng phất bước chân ma.
Nguyên tác: “ Ode.Gửi bạn gái của anh ấy“
25.11.2021 Lu Hà
Cảm Ơn Bạn Bè Facebook
Thơ sinh nhật
Thì ra lão đã bảy mươi
Nhớ ông Đỗ Phủ đời người hiếm hoi
Tháng ngày thơ phú mặn mòi
Thời gian trẻ mãi sáng soi tâm hồn
Tuổi già sao cũng bồn chồn
Bâng khuâng ngắm cảnh hoàng hôn ráng hồng
Thi tao lạc nẻo tiên bồng
Cổ kim Âu Á mênh mông sóng trào
Thuyền tình bến ái thuở nào
Quản chi giông tố dạt dào biển đông
Thảnh thơi trên những cánh đồng
Rửng rưng cờ xí ngóng trông sao trời
Trán nhăn tư lự mỉm cười
Văn chương ấp ủ rạng ngời nước non
Quê hương nặng gánh sắt son
Chân trời viễn xứ héo hon tấc lòng
Tàu bè xuôi ngược long đong
Bát cơm manh áo đục trong ngọn nguồn
Mưu sinh mưa thấm áo buồn
Ngậm ngùi cố quốc lệ tuôn đôi hàng
Ai hay tuyết xuống muộn màng
Lên trang phây búc ngỡ ngàng hỏi thăm
Bấy lâu duyên nợ tơ tằm
Chúc mừng sinh nhật hàng năm đến rồi
Tưởng rằng thi sĩ đơn côi
Bao lời chúc tụng bồi hồi trái tim
Cánh chim mải miết đi tìm
Hồn thơ chan chứa im lìm bóng trăng
Bình an hạnh phúc khang trang
Nghẹn ngào cảm động thênh thang nhâm thìn
Nhạt nhòa bè bạn nhắn tin
Qua hàng song cửa mắt nhìn thông reo.
25.11.2021 Lu Hà
Linh Hồn Bất Tử
Cảm xúc thơ Wieland bài 4
Nghe một tiếng thở dài não nuột
Cánh tay ai ve vuốt ngực tôi
Toàn thân ớn lạnh mấy hồi
Chập chờn đom đóm xa xôi nẻo nào
Vòng tử cung nghẹn ngào tình ái
Mối duyên tình ngang trái thê lương
Giấc mơ sống ở thiên đường
Trần gian cát bụi dặm trường ly tao
Cô thiếu nữ thì thào diễm lệ
Con thần linh vị nể trên trời
Thiết tha yểu điệu lả lơi
Zephyr đắm đuối nụ cười chiêm bao
Seraphim ngọt ngào tận hưởng
Cả địa cầu tưởng tượng ra không?
Quần hoa hội bướm mặn nồng
Hân hoan hang động cánh đồng ái ân
Đâu cái lưỡi phàm trần nghệ sĩ
Mềm mại như Doris của tôi
Phút giây ngây ngất bồi hồi
Giọng ca thánh nữ núi đồi ngẩn ngơ
Dòng sông tương thẫn thờ sóng nước
Mây trắng bay ô thước cầu vồng
Dẫn đưa đàn hạc tiên bồng
Cô dâu xõa tóc yếm hồng nôn nao
Hãy chúc phúc dồi dào nhựa sống
Đừng bận tâm kèn trống đưa ma
Sinh ra trong cõi người ta
Dài lâu tuổi thọ cửa nhà khang trang
Anh với em thênh thang dạo bước
Con đường mòn thân thuộc mến yêu
Xốn xang vào những buổi chiều
Tâm hồn rộng mở cánh diều tung bay
Vầng trăng sáng đắm say hoang dại
Em nhìn anh tê tái não nùng
Âm dương hai ngả mịt mùng
Theo làn gió thổi chập chùng ngàn khơi
Có Thiên Chúa trên trời chứng giám
Vết thương lòng chai sạm bấy lâu
Xót xa cho mối tình đầu
Chia ly biền biệt chân cầu tử sinh.
Nguyên tác: “ Ode.to Doris“
26.11.2021 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét