Thứ Bảy, 9 tháng 11, 2019

Bình Giảng Thơ Lu Hà Do Thu Hà Diễn Ngâm Phần 54


Tứ Đại Giai Nhân

Tình cờ lên mạng facebook rong chơi, thơ thẩn, thẩn thơ với nhân tình thế thái. Bỗng thấy tấm ảnh chụp nghệ sĩ ngâm thơ Trần Thu Hà với 3 người bạn gái, chắc là bạn học cùng lớp hay là bạn gái thuở thiếu thời hoa niên nở rộ. Những bông lan cuối thu để sắp sang mùa đông băng giá vẫn còn hương sắc nồng nàn như nuối tiếc những ngày xuân đã qua. Thu Hà cười bảo: Mọi người ơi!  Đây là tứ đại giai nhân nè. Tôi thấy câu nói vô tình của Thu Hà hay hay ngồ ngộ, thấy lòng mình đang tràn trề hửng khởi mới gõ liền một mạch bài thơ “ Tứ Đại Giai Nhân“. Cứ tưởng chỉ là tếu táo cho vui không ngờ đọc lại và hôm nay được nghe Thu Hà diễn ngâm mới giật mình thì ra bài thơ ngẫu hứng của mình cũng da diết tình tứ ý nghĩa ra phết.


Thơ ngẫu hứng là loại thơ không có chuẩn bị trước, không làm nháp tẩy xóa thêm bớt đắn đo suy nghĩ gì cả, mà chỉ là  do một giây phút hứng khởi bột phát,  tức cảnh sinh tình mà đọc luôn ra miệng. Giai nhân đồng nghĩa với mỹ nhân chỉ người phụ nữ đẹp. Nhưng theo tôi giai nhân còn cao hơn mỹ nhân một bậc vì mỹ nhân chỉ thuần túy là sắc đẹp như Bao Tự, Đắc Kỷ, Đặng Thị Huệ v.v... Giai nhân không chỉ đẹp mà còn có đức độ tiếng thơm để cho muôn đời như Tây Thi, Chiêu Quân, Trần Huyền Trân, Lê Ngọc Hân v.v...

Cụ Nguyễn Du tả cảnh ngày tết thanh minh trai gái đi chơi xuân có khác chi 4 chị em bạn nghệ sĩ Thu Hà rủ nhau đi dã ngoại, đi tắm biển đâu:
-“ Dập dìu tài tử giai nhân
Ngựa xe như nước áo quần như nêm“
Họ là những trai gái văn chương thi sĩ, hồng nhan đài các con nhà gia giáo tiết hạnh, hội đủ những đức tính tốt công dung ngôn hạnh của đạo Khổng Mạnh. Còn Lu Hà tôi thấy cảnh chim trời cá nước sóng biển dập dềnh trên bãi cát trắng mà Thu Hà cùng các bạn đứng đó chụp ảnh và gõ luôn vào máy tính gửi tặng Thu Hà và 3 cô kia luôn:
- “ Hoan hô tứ đại mỹ nhân
Thướt tha yểu điệu tần ngần ngần ngẩn ngơ
Bàn dân thiên hạ ngóng chờ
Cung đàn ngây ngất tiếng thơ dạt dào“

Thông thường trên mạng Facebook. Cứ thấy Thu Hà ở đâu là nơi đó có tiếng ngâm thơ, tiếng đàn đệm, trống phách sáo nhị rồi. Mọi người đang ngỏng cổ đợi chờ... ? Chờ cái gì? Chờ nụ cười của Thu Hà và 3 bạn gái, chờ 4 chị em chạy nhảy đùa rỡn bồng bềnh trên mặt nước thủy triều hay chờ cả những vần thơ ngầu hứng của thi sĩ Lu Hà gửi tng?

-“ Cam xoài ổi mít ngọt ngào
Thơm tho hương bưởi má đào thanh xuân
Tôm hùm gà luộc trắng ngần
Quê hương da diết xa gần xôn xao“
Đúng vậy tôi thấy trên bàn bày biện la liệt qua quả và gà luộc chấm nước mắm Phú Quốc hay muối ớt chanh là những món ăn dân giã hợp khẩu vị của người miền Nam và cả người Bắc cũng không chê những món đó mà họ còn rất ưa món nóng tăng huyết áp mạnh như thịt chó chấm mắm tôm.

“ Chị em dã ngoại nơi nào?
Dập dìu sóng biển nôn nao ráng chiều
Trang đài diễm lệ bao nhiêu
Hoàng hôn ẻo lả mĩ miều Hằng Nga“

Dã ngoại là những cuộc đi xa khỏi nơi mình cư trú, hành quân dã ngoại, du lịch dã ngoại, leo núi, tắm biển, cắm trại v.v...Đi chơi nhằm khám phá thiên nhiên, cảnh vật, môi trường sinh thái  như mấy chị em bạn Thu Hà rất bổ ích, cho đời người thiếu phụ trẻ trung mãi mãi. Trang đài chỉ nơi người phụ nữ đẹp ở, nơi tô son điểm phấn. Theo tôi trang là trang trại, trang gia, lầu tràng. Đài là đài gương để người phụ nữ ngắm mình.

Chỗ vui chơi mà bốn chị em bạn Thu Hà cũng thật là lộng lẫy vô cùng như vườn ngự uyển của nhà vua, có các cung tần mỹ nữ vào ra. Thu Hà  và các bạn có thể đánh đu, nhảy dây, cưỡi ngựa gỗ vân vân… thật là diễm lệ và náo nhiệt vô cùng. Làm cho cảm hứng thơ phú người ta cứ ngây ngất lâng lâng mà nghĩ tới cô ả Hằng Nga vào buổi chiều hôm khi hoàng hôn xuống ở trên cung trăng đang vén mây liếc mắt đưa tình ẻo lả nũng nịu với tâm hồn thi sĩ .

-“ Hỏi tên nghệ sĩ Thu Hà
Chôn nhau cắt rốn mẹ cha sinh thành
Qui Nhơn một thuở oai linh
Anh hùng áo vải thất kinh quân thù“

Nàng Hằng Nga mà tôi muốn viết ra đây không phải ở trên cung trăng mà rất thực tế rất cụ thể ở trên thế gian này. Hỏi tên không phải là Mã Giám Sinh, hỏi quê rằng huyện Lâm Thanh cũng gần. Nàng tên là Trần Thu Hà đã từng ngâm rất nhiều thơ của tôi và ngâm tặng thơ của hàng trăm hàng ngàn các thi nhân khác rất vô tư hào phóng, không câu nệ tiểu tiết giàu nghèo sang hèn thân sơ. Qui Nhơn là nơi chôn nhau cắt rốn là nơi đấng sinh thành đã tạo ra một tác phẩm mỹ nhân nghệ sĩ cho đời, cũng là nơi mà anh em nhà Tây Sơn Nguyễn Nhạc, Nguyễn Lữ và Nguyễn Huệ khởi nghiệp.

-“ Vẳng nghe sáo trúc vi vu
Hoài lang dạ cổ thiên thu mộng hồn
Nửa vòng trái đất bồn chồn
Hải âu thấp thoáng biển cồn sóng dâng“
Đúng là tôi có giây phút xuất thần hồn lìa khỏi xác như anh Hàn Mạc Tử vậy. Nhưng hồn anh Hàn Mạc Tử là đi tìm thú đau thương, còn hồn tôi là đi hoang thả rông lạc vào nơi tiên cảnh, lạc vào vườn bà Tây Vương Mẫu hái những trái đào non mà không sợ đụng độ với lão Bật Mã Ôn cũng đi hái trộm đào. Tôi mơ màng nghe giọng Thu Hà ngâm thơ văng vẳng bên tai chen lẫn những tiếng tiêu, sáo trúc. Tôi đang sống ở Tây Đức với Thu Hà và ba cô kiều nữ là một nửa vòng trái đất, nhờ có máy điện toán và mạng Internet mà cảm thấy rất kề cận bên nhau. Tôi như thấy những con chim biển thấp thoáng mờ mờ ảo ảo thật là huyền diệu vào lúc vầng trăng đang lừ đừ xuất hiện.


-“ Nỗi lòng cát sĩ bâng khuâng
Hồng nhan tri kỷ mấy tầng không gian
Thương đôi chim hạc băng ngàn
Hai đầu nỗi nhớ chứa chan hải hồ.

Một người ở Viêt Nam và một người ở Tây Đức  là bạn hồng nhan tri kỷ như Bá Nha và Chung Tử Kỳ  bằng lời thơ giọng ngâm bằng tiếng đàn tri âm. Hồn như đôi chim hạc đang sải cánh bên nhau trên mấy tầng không gian bao la vô tận .

23.10.2019 Lu Hà











Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét