Thứ Tư, 9 tháng 12, 2015

Thơ Tình Chùm 612




Mộng Tình Trường
cảm xúc khi đọc thơ Lâm Thúy Anh: Gõ Cửa Giấc Mơ

Trời dần tối lòng em tê tái
Nhạc thơ trào quan ải dặm xa
Tình trường huyễn hoặc ngân nga
Chòm mây cánh gió thiết tha u hoài


Cung vó ngựa canh dài thổn thức
Chặng đường đi náo nức bướm hoa
Sương rơi lã chã nhạt nhòa
Châu sa khóe hạnh quê nhà ta đâu?

Đời thứ lữ dãi dầu mưa nắng
Đồng cỏ lau cay đắng xiết bao
Thác ghềnh cát bụi nghẹn ngào
Tùng thông hun hút gió gào sầu tang

Thế là hết tình chàng nghĩa thiếp
Đêm qua rồi tiền kiếp phôi pha
Dật dờ nhân ảnh gần xa
Bình minh thúc giục tiếng gà le te

Ngồi trở dậy buồng the trống vắng
Chiếu chăn xô điếng lặng tim em
Tưởng đâu thanh thản êm đềm
Ngậm ngùi buồn tủi nỗi niềm mênh mang!

25.5.2015 Lu Hà




Sầu Mộng Ái Ân
tri ân thơ Trần Hiền Châu tặng: Mưa Lòng

Hà thi sĩ ngất ngây mưa gió
Gió thầm thì lảo đảo Hiền Châu
Châu sa khóe hạnh u sầu
Sầu rơi tà áo thấm màu hương sen

Sen trong trắng hồn nhiên thục nữ
Nữ hoàng xinh chế ngự tim ai?
Ai dìu lên vọng nguyệt đài
Đài cao lồng lộng đêm dài mưa thâu

Thâu canh khúc phượng cầu Tư Mã
Mã Siêu còn muôn ngả binh đao
Đao thương xông xáo Tử Long
Long Quân xao xuyến tơ lòng Âu Cơ

Cơ hồ thỉ bàn cờ thế nước
Nước non tình rạo rực đôi ta
Ta buồn thương nhớ Hằng Nga
Nga soi bóng nước gương ngà sương rơi

Rơi nước mắt lả lơi thần vũ
Vũ sơn ơi! Chan chứa Sở Vương
Vương tình mộng tưởng thê lương
Lương tài văn đống có thương Châu - Hà?

Hà thổn thức ngọc ngà Vệ Nữ
Nữ thần sầu dâu dẩu môi son
Son vàng gác tía đòi cơn
Cơn say huyền ảo chập chờn gần xa

24.5.2015 Lu Hà




Bức Tranh Xã Hội Điêu Tàn
cảm xúc khi đọc thơ Trần Hiền Châu: Nhủ Lòng

Mong anh hãy trở về quê mẹ
Nơi chôn rau thế hệ lầm than
Mà thăm quang cảnh điêu tàn
Người ăn không hết kẻ lần chẳng ra

Những em bé tan nhà mất cửa
Không mẹ cha lần bữa qua ngày
Ruồi bâu đen khịt chân mày
Độ vài dăm tuổi dạn dày nắng mưa

Bát canh hẩm cơm thừa buồn tủi
Ước mơ sao đầy túi than rơi
Lân la bạn với chuột dơi
Lớn theo năm tháng dưới trời Việt Nam

Khu cao ốc tham lam cướp đoạt
Nguồn tài nguyên thất thoát ra ngoài
Oán hờn ngùn ngụt trần ai
Thiên nhiên tàn phá nhân tài diệt vong

Cơn giông tố cuồng phong xã nghĩa
Cuốn phăng đi phụ tử tình thâm
Tìm đâu công lý lương tâm
Lòng người tráo trở tím bầm thịt da

Kìa đạo tặc tăm nhà trộm chó
Đâm chém nhau máu đổ đường làng
Trống chiêng ca ngợi thiên đàng
Phồn vinh gỉa tạo bẽ bàng sầu thu

Say ngất ngẩng canh thâu thác loạn
Bầy ca nô táng tận hát ca
Đô la từng bó trong nhà
Khoe khoang qúy tộc lượt là phấn hoa

23.5.2015 Lu Hà




Thiên Đường Khổ Đau
cảm xúc từ tấm ảnh và thơ tình của Trần Hiền Châu: Vượt Khó

Nhìn tấm ảnh thơ rơi nước mắt
Cả một vùng xám ngắt một màu
Đầm lầy nước đục nát nhàu
Bé ôm con cá khổ đau tận cùng

Ôi Thượng Đế thủy cung hạ giới
Có nơi nào tức tưởi thế không?
Mở to cặp mắt mà trông
Kiếp đời nhầy nhụa chất chồng tang thương

Một bé gái bình thường ba tuổi
Bùn lấm lem đắm đuối thiết tha
Niềm vui mơ thấy mẹ cha
Bữa cơm ngon miệng ông bà mừng vui

Hỡi những kẻ chôn vùi dân tộc
Chốn địa đàng hạnh phúc đầu môi
Xú danh thần tượng tanh hôi
Văn nô bồi bút nhặng ruồi vo ve

Buồn thế hệ u mê tăm tối
Vì miếng ăn la lối phèng la
Sân trường ảm đạm xót xa
Ngọn cờ sắt máu nước nhà lầm than

Lê chân bước thân tàn ma dại
Đoàn sát nhân tê tái chiều thu
Nấm mồ vô chủ âm u
Xương phơi đồng nội hận thù ngút mây

Vì chủ thuyết ngất ngây mộng tưởng
Lừa bịp dân cuộc sống xa hoa
Đầu rơi máu chảy nhạt nhòa
Nhân loài phỉ nhổ toàn cầu coi khinh

Kìa ca sĩ Ba Đình nhảy múa
Đàm Vĩnh Hưng sa đoạ lương tâm
Công Sơn ngạ qủy âm thầm
Trái tim bóp nghẹt mưu thâm qủy sầu!

Hồn Tố Hữu đầu trâu mặt ngựa
Chế Lan Viên Xuân Diệu bất lương
Hoài Thanh nhăn nhở làm gương
Bình thơ điếu đóm thiên đường ngợi ca.

* Bài này cô Trần Hiền Châu có đề nghị cắt bỏ 2 khổ sau, nhưng tôi kiên quyết không bỏ. Nghĩ thế nào thì viết như thế.
24.5.2015 Lu Hà




Bị Phản Đối Vì Đăng Thơ Lu Hà
tâm sự cùng nữ sĩ Trần Hiền Châu

Hiền Châu mến phục người thi sĩ
Thiên hạ lắm thằng nó chẳng ưa
Ô hay bần tiện hay chia rẽ
Lề thói An Nam vẫn chẳng chừa

Tư do sáng tạo tình nhân loại
Cám cảnh tiểu nhân thật nhỏ nhen
Xót xa xã hội tuôn dòng lệ
Kèn cựa bon chen kiếp phận hèn

Trán thấp đầu chày chúng ngóp ngoi
Hư danh ruồi nhặng cố xăm soi
Hơn thua chí chóe dăm con chuột
Phản đối là thường chớ ghé coi

Tôi mến phục cô nữ sĩ ơi!
Tâm hồn khảng khái đẹp cho đời
Nghìn thu vằng vặc vầng trăng tỏ
Cung Quảng Hằng Nga đã mỉm cười

Bất tài hèn mọn sao nhiều thế
Dân tộc bao giờ mới khá lên
Thờn bơn méo miệng hay chê láo
Nịnh bợ a dua cậy thế quyền


21.5.2015 Lu Hà

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét