Thứ Ba, 12 tháng 6, 2018

Tâm Sự Với Chị Nguyễn Thị Ngọc Hạnh Về Thơ Ái Tình Và Thơ Đấu Tranh



Trích đọạn:“Xin thưa! Tôi rất yêu THƠ
Nhưng không phải là Thi Sĩ
Tìm hồn thơ trong nỗi lòng tri kỷ
Trước nỗi đau vong quốc cận kề


Tôi yêu những vần thơ hòa máu lệ
Khóc dân mình khóc Tổ Quốc điêu linh
Làm thân trai nên biết lẽ trọng khinh
Đừng viết lên niềm sỉ nhục chính mình

Nước đã mất non sông nghiêng ngã
Đấng râu mày mơ ước chuyện trăng hoa?
Hạng người đó lương tâm đà vứt bỏ
Sánh nào đâu với phận đàn bà…“

Nguyễn Thị Ngọc Hạnh


Tôi! Chỉ có mối tình
Một mối Tình cao tựa Chí Linh
Tôi! Chỉ viết THƠ Tình
Vần Thơ tình dâng hiến hy sinh

Mối tình đó là tình yêu Đất Nước
Yêu đồng bào dân tộc khôn nguôi
Tình yêu đó làm nước mắt tuôn rơi
Tôi đêm ngày kêu gọi Tổ Quốc ơi!

Tổ quốc ơi! Tổ Quốc của tôi!
Giặc vào đây giày xéo tơi bời
Dân tộc ơi! dân tộc của tôi
Tôi yêu NGƯỜI hơn cả yêu tôi

Tình yêu đó là tình yêu dâng hiến
Hiến dâng Người cạn máu trong tim
Tình yêu đó là tình bất biến
Dầu thế gian vật đổi sao dời

Trong tim tôi vĩnh viễn có bóng Người
Tôi nguyện chết cho Người được sống
Tôi lặn hụp say sưa chìm đắm
Này thuỷ chung này trước bảo táp cuồng phong

Đêm ngày tôi dệt vần Thơ
Một đời tôi dệt mộng mơ
Niềm ước mơ Sơn Hà
Có máu ta chung hòa

Trần Việt Lê Chân

Chị Ngọc Hạnh viết hay có khí khái của một nữ tướng Lê Chân, bà được Trưng Vương phong là Thánh Chân công chúa, giữ chức chưởng quản binh quyền nội bộ, đứng ra tổ chức, luyện tập quân sĩ, tăng gia sản xuất. Năm 43, Mã Viện lại đưa quân sang xâm lược, quân Hai Bà Trưng chống cự không nổi, hai Bà trầm mình xuống sông Đáy tự vẫn cùng với nữ tướng Lê Chân. Câu chuyện thật sầu thảm một tấm gương cho muôn đời con cháu. Trong các hàng kiệt nữ Việt Nam thời nay tôi rất thích xem các clip cùa chị Tôn Nữ Thóc Nâu, Lê Chân tức Nguyễn Thị Ngọc Hạnh, cô Thùy Dương, cô Lisa Phạm, cô Lê Trang, Mã Tiểu Linh, Anh Chi v. v… Họ là những người phụ nữ rất đáng được tôi ngả mũ nghiêng mình kính cẩn ngưỡng mộ. Ngày xưa tôi cũng có 2 trang facebook: Lương Tâm Kẻ Sỹ và Nước Mắt Lạc Hồng toàn đăng các bài bình luận chính trị xã hội, thơ văn đấu tranh và bị dư luận viên kêu ca với chủ khoản facebook và bị xóa sạch cả hai trang. Còn các trang khác thơ văn tình tang tính tang thì còn duy trì được.

Theo tôi: Nên làm tất cả các loại thơ theo sở trường sở đoản tài năng cảm hứng tâm hồn để trau dồi sự trong sáng của ngôn ngữ tiếng Việt trước nạn hán hóa, nạn Bùi Hiền. Thơ tình, thơ chiến đấu, thơ châm biếm đả kích thói hư tật xấu trong xã hội. Thể nào cũng nên làm tuốt tuồn tuột, đễ tránh lão hóa làm tươi mát các tế bào thần kinh, trẻ lâu thông thái. Cần khuyến khích các bạn trẻ học sinh sinh viên khôi phục lại thể thơ đường luật, thơ song thất lục bát truyền thống của dân tộc tạo niềm vui sáng tạo tránh lao vào xì ke ma túy chống nạn vô văn hóa ngu dân. Hát nói, kịch chèo, v.v cần phát triển…Miễn làm sao làm cho tiếng Việt càng trở nên ưu việt thơ nhạc cho thật phong phú. Khuyến khích tuổi trẻ không ngừng suy tư giàu cảm xúc. Có như vậy mới hy vọng giảm bớt thói vô cảm, giảm bớt sự trống rỗng của linh hồn.

Linh hồn có trong sáng có mẫn tiệp thì mới có khả năng yêu thương nhân bản, lột xác độc tài. Mới có khả năng phân biệt đúng sai, phân tích sự kiện đánh gía con người có lo gich. Ngày xưa Hàn Tín tài năng xuất chúng biết người nhưng không tự biết mình, ngu trung mà bị vợ chồng Lưu Bang, Lữ Hau giết chết. Trần Bình trai lơ thích luyến ái lăng nhăng nhưng lại cực kỳ thông minh mà cứu lại cơ nghiệp nhà Hán. Nguyễn Trãi bạc đầu còn phải lòng cô Nguyễn Thị Lộ, đầu óc thông thái vô cùng mới viết nổi Cáo Bình Ngô. Uy viễn tướng công Nguyễn Công Trứ gót 70 còn muốn cưới gái hầu non. Nguyễn Du mấy bà vợ hơn 50 tuổi còn lai láng ướt át với nàng Kiều ở tận Bắc Kinh. Tô Đông Pha có 7 vợ, nhưng ông lại kết bạn với thiền sư Phật Ấn chủ trương diệt dục diệt ái tình.

Chị Hạnh lớn tuổi rồi cả cuộc đời cống hiến đấu tranh cho tự do hạnh phúc của dân tộc, còn sức đâu mà thích thơ phú cành ong lá bướm. Ai đó chỉ gửi thơ tình cho Chị là một sai lầm, nhầm đối tượng. Nếu là tôi thì tôi gửi cả hai thơ tình và thơ ca ngợi các anh hùng tướng sĩ quả cảm như tướng Hiếu, tướng Hưng, Nam. Phú v. v… Tất nhiên tôi chả tán tỉnh gì với chị Hạnh, vì chị Hạnh đâu phải là đối tượng để tôi tán tỉnh mà là người mà tôi chỉ kính trọng ngưỡng mộ.


Chị Ngọc Hạnh là một người phụ nữ đã làm những việc qúa sức tưởng tượng của tôi về người phụ nữ Viêt Nam, sức mạnh tinh thần nào, lý tưởng nào, tình yêu nước thương nòi nào đã để chị Ngọc Hạnh dấn thân vào con đường đấu tranh mà phải chịu tù tội không chỉ ở Việt Nam mà còn cả ở nước ngoài khi chị đơn thương độc mã chống các Đại sứ quán Việt Nam ở đó? Chồng con chị gia đình chị chắc hẳn sẽ phải chịu những thiệt thòi khi vắng bóng người vợ người mẹ trong cuộc sống thường ngày. Tôi nghĩ mình là đấng nam nhi trượng phu nhưng hèn lắm, chỉ võ mồm to mồm viết lách trên mạng Internet thôi, tôi chả làm nên tích sự gì chẳng có livestream chi hết, mặc dù tôi có khả năng ăn nói hùng biện đấy, thao thao bất tuyệt khó ai mà chèn họng tôi, làm tôi đuối lý lẽ.

Vậy tôi chỉ thích viết bài luận văn bênh vực người này người kia như bênh vực Huỳnh Quốc Huy, Đoàn Thị Thùy Dương, Trần Kiều Ngọc, Trang Lê, kể cả Ngô Kỷ là người hải ngoại cho là một ngã khùng chống cộng cực đoan, nhưng tôi cũng lên tiếng bênh vực khi thiên hạ lao vào phỉ báng lăng nhục Ngô Kỷ quá đáng trong vụ anh Viet Dzũng chết. Xét cho cùng tôi thấy Ngô Kỷ này cũng có lý, nhưng lối nói gai góc bốp chát của anh dễ làm nhiều người tử tế mất lòng v.v…

Vì bản thân tôi hèn hơn họ, tôi chỉ suốt ngày mơ mộng làm thơ ái tình, với ý nguyện lập thư để lại cho đời. Tôi chẳng phải là nhà đấu tranh dân chủ nhân quyền chi hết. Làm thơ tố cáo tội ác cộng sản tố cáo nhân vật dư luận viên A, B, C gì đó chỉ là những bức xúc, cảm hứng thi sĩ mà thôi.

Tôi rất ngưỡng mộ các bậc trí gỉa Việt Nam như giáo sư Nguyễn Ngọc Huy, Nguyễn Anh Tuấn, Ngô Đình Nhu, Đinh Thạch Bích v.v… Họ là những bậc Thày tri thức đáng tôn kính của tôi

Người ta nói phụ nữ dễ rơi nước mắt, cả tin mềm lòng dễ rung động, giao động trước lời ong tiếng ve của thiên hạ, dễ nản lòng trước miệng lưỡi rèm pha thị phi của người đời. Nhưng chị Ngọc Hạnh này tôi thấy đây là một người phụ nữ có trái tim sắt, còn rắn hơn cả đàn ông, vượt lên trên hẳn đảm mày râu. Theo tôi có lẽ chị đầu thai nhầm sang kiếp phận nữ nhi, nhưng sự thật chị chẳng nữ nhi thường tình tý nào. Khuân mặt chị cũng khả ái, thời thiếu nữ hẳn là xinh đẹp nhưng tính tình thì gan góc ương ngạnh tự lập tự quyết hành động theo một bản năng lý trí rất đàn ông. Hình như chị không biết rên rỉ trước những đau thuơng mất mát thiệt thòi. Giọng nói lúc nào cũng sang sảng mạch lạc khúc triết rạch ròi thậm chí tôi cảm thấy lạnh lùng hơn cả đàn ông, nhưng với những kẻ yếu những thân phận nghèo hèn bị đày đọa áp bức tận cùng của kiếp con người trên khắp các nẻo đường trần gian từ Việt Nam, Lào, Thái, Miên, Ấn Độ, Phi Châu, thậm chí cả Âu Châu, Mỹ Châu chị tỏ ra yêu thương cưu mang vô cùng. Thơ ca chị làm phần lớn là tình yêu tổ quốc, đồng bào nhân loại cùng khổ, rất hiếm có những bài thơ tự tình trai gái lâm ly. Tôi là đàn ông thật, nhưng có lẽ tôi đầu thai nhầm, tôi nên là một người đàn bà mới phải. Nhưng nếu là thân phận đàn bà thì chắc gì tôi còn khả năng làm thơ ái tính? Tôi sẽ mang tiếng là một người đàn bà mất nết dâm loàn. Vậy tôi cứ là tôi như hiện tại là hơp với bản tính trời sinh, nhờ tinh cha huyết mẹ mà thành như vậy.
Tôi tự an ủi mình và bạn thanh niên Việt Nam bằng một bài thơ tôi viết từ lâu:

Đừng Rên Rỉ, Hãy Bằng Hành Động

Thôi đứng dậy đừng rên rỉ nữa
Hỡi thanh niên một thuở quật cường
Phương Uyên ngọn đuốc soi đường
Phá màn đêm tối diệt phường mọt dân

Gạt nước mắt bền gan quyết chí
Hành động đi đâu chỉ ước mơ
Nắm tay dựng lại cơ đồ
Non sông nước Việt nghẹn ngào khổ đau

Hãy suy ngẫm ông bà ta đó
Có bao giờ chịu nhục cam tâm
Khom lưng dâng cống Việt Nam
Khảo tra đánh đập giam cầm sĩ phu

Dòng nước lũ ào ào thác đổ
Sự sống còn con cháu ngàn thu
Thôi đừng khiếp nhược dọa hù
Văn chương uế xú mịt mù tương lai

Bọn cơ hội lai nhai nhiễu loạn
Thói ươn hèn bấn loạn lương tri
Vịt vờ chống cộng lâm ly
Tràng giang đại hải ù lỳ sức dân

Thế hưng quốc trăm ngàn biến thể
Người ở đâu cũng thế mà thôi
Con giun xéo mãi cũng trồi
Bùn đen vùng dậy đất trời tự do

Thói khôn vặt kêu to thùng rỗng
Lắm hội đoàn vận động kiếm ăn
Moi tiền lập qũy mẹo gian
Manh tâm biển thủ lường gàn mãi sao?

Người chính trực thân cô thế yếu
Bạn bè thân từ bỏ hết chơi
Không cùng quan điểm vịt giời
A dua nịnh bợ lạc loài ăn theo

Dân tộc Việt gian neo hiểm họa
Ganh đua nhau đe dọa diệt nhau
Không cần phải đợi thằng Tàu
Kẻ hơn người kém gầm gừ mãi thôi

Hãy tỉnh ngộ làm người tử tế
Giống Lạc Hồng tê tái ngàn thu
Thôi đi học vấn gà mù
Triệu người như một phục thù rửa oan

21.5.2013 Lu Hà


Người đàn ông Việt hèn. Hèn thật, gian giảo tham lam nhất là dân Bắc Kỳ. Tôi là dân Bắc Kỳ chánh hiệu con nai vàng đất tổ Hùng Vương đây. Đất Bắc là cái nôi của dòng Văn Lang. Đàn ông rất tráng khí như ộng Đinh Bộ Lĩnh, Trần Thủ Độ, Trần Hưng Đạo, nhưng sao bây giờ ai bơm máu hèn vào mà hèn thế nhỉ, có phải  là do ông thày Tàu Chín Thầu mạo danh họ Hồ Không? Hèn tột đỉnh khốn khổ khốn nạn không dám like khen ngợi người công chính, trái lại toàn like láo bênh vực kẻ đồi bại thôí tha vì họ giống mình, nghĩ như mình.Thơ văn comment thì lôm côm uế xú như mình. Một thứ tình cảm mụ mị tối tăm ngu dốt cứ bám giữ khư khư như di sản tinh thần ông cụ ké để lại hạt giống đỏ thối gốc, thối rễ.

Chính tôi cũng bị dính máu hèn vào hay không? Hèn đến mức chẳng dám làm lievestream giơ mặt giơ mày cho thiên hạ coi, dù trong lòng cảm thấy cũng có dòng máu của người quân tử truợng phu. Nhưng tôi không hèn đến mức a dua nịnh bợ tâng bốc cường quyền để kiếm tí đỉnh chung, lợi dụng đấu tranh dân chủ để tấn công moi móc vu cáo tố gian những người dám hy sinh sả thân vì tổ quốc như Chị Hạnh, Chị Thêu, cô Nga, Mẹ Nấm, cô bé Phương Uyên v. v…Tôi không dám dấn thân như họ, nhưng tôi viết luận văn làm thơ ca ngợi họ cũng chỉ để rửa bớt đi cái nhục ươn hèn của tôi. Trong những năm đầu sau công nguyên đứng lên dựng ngọn cờ vàng cứu nước lại là hai người đàn bà Việt Nam tên là Trưng Trắc, Trưng Nhị mới oái oăm thay.

Đồng Bào Ơi! Hãy Ngẩng Cao Đầu
tặng Nguyễn Phương Uyên và Đinh Nguyên Kha

Vẽ bức tranh bất công xã hội
Dán truyền đơn phản đối giặc Tàu
Côn đồ bắt bớ cầm tù
Răn đe tuổi trẻ mịt mù tương lai

Phải ngăn chặn độc tài dã thú
Mất lương tri sa đọa linh hồn
Quyết tâm bảo vệ giang sơn
Vùng lên để được giống nòi tồn vong

Hay cam chịu Lạc Hồng hủy diệt
Con cháu ta thua thiệt tủi hờn
Trong tay nội giặc luồn trôn
Chí Minh đạo tặc sói mòn than ôi!

Chống cộng đảng cứu nguy dân tộc
Mafia cưỡng bức đồng bào
Lợi quyền phe nhóm hắc nô
Đầu rơi máu chảy dư đồ nát tan

Bầy công tố chó săn tàn ác
Bọn quan tòa thất đức công an
Hầm hầm mặt sắt dã man
Lấy đâu tư cách việt gian xử bàn?

Màu áo trắng thiên thần tinh khiết
Uyên- Kha ơi! Tha thiết yêu đời
Cớ sao thế hệ rã rời
Cúi đầu thầm lặng tả tơi ngậm sầu ?

Hãy đứng dậy ngẩng đầu mà sống
Trời Việt Nam lồng lộng của ta
Công lao khai khẩn ông bà
Mở mang bờ cõi sơn hà dựng xây

Người Việt Nam đắng cay tủi hận
Một nghìn năm lận đận hắc tà
Trăm năm giặc Phú Lăng Xa
Nga Xô đế quốc bóng ma đại đồng!

17.5.2013 Lu Hà

Hận Để Ngàn Thu

Thiếp mất chàng rồi Thi Sách ơi !
Căm tên Tô Định thú lang sài
Phất cờ khởi nghiã vì dân nước
Để lại ngàn thu vạn nghiã đời

Hai đất Mê- Châu nặng mối duyên
Cửu Chân Hợp Phố góc trời Nam
Trùng trùng gươm sáng loà nhân ái
Nợ nước thù nhà xương máu tan

Yểu điệu thuyền quyên bậc nữ vương
Một người một ngưạ một cây thương
Hoa khôi giáp trụ voi ra trận
Môi thắm má hồng đẹp núi sông

Tình chàng thăm thẳm chín tầng sâu
Thiếp đã hưng binh rửa hận thù
Năm canh rầu rĩ thương và nhớ
Ôm vầng trăng bạc suốt đêm thâu

Chín suối muôn trùng ai có hay
Phòng không lạnh lẽo buốt canh chầy
Gối loan hoen lệ tình quân vắng
Điện ngọc âm thầm cơn gió lay

Ái Bắc Chi Lăng ngập máu thù
Hồn thiêng Thi Sách gió cười theo
Chàng bên bờ suối ru hồn thiếp
Bớt nỗi thương sầu giảm nỗi đau

Quang Vũ Hán Triều kinh hãi rên
Trường An mất ngủ mối lo phiền
Tướng già Mã Viện tham danh hão
Giao Chỉ trụ đồng Ba Phục chôn

Gót ngọc tay tiên vung bảo kiếm
Khăn tang khí lạnh sát quân thù
Rùng rùng quân lệnh nghiêm như núi
Lăng Bạc ngàn thu lệ ngẩn sầu

Sông nuí còn đây nợ tổ tiên
Ngàn thu Trưng Trắc vẫn lưu truyền
Thù nhà nợ nước hai vai gánh
Huyết sử tình thâm vạn nẻo trần

Nợ nước thù chồng hận núi non
Căm quân bá đạo ác tham tàn
Hát Giang gieo tấm lòng trinh tiết
Văng vẳng bên sông giận oán hờn...

28. 4.2009 Lu Hà

Bài viết nhân dịp tết Mậu Tuất. Chúc qúy vị bạn đọc an khang!
28.2.2018 Lu Hà








Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét