Thứ Tư, 26 tháng 10, 2016

Câu Chuyện Trên Mạng Facebook Về Một Bài Thơ Tình

Nhớ Thương Quá
cảm xúc về tấm hình của Hiền Châu

Con hạc trắng hai chân thẳng đứng
Toàn thân cò cưng cứng mê man
Thiên nhiên xao xuyến nồng nàn
Hồn mây ngây ngất non ngàn dặm khơi...


Hình thiếu phụ lả lơi xao xuyến
Trái tim nào quyến luyến mãi thôi...?
Thương cho kiếp phận bèo trôi
Cung đàn Tư Mã bồi hồi nôn nao...

Giọng hoài cổ nghẹn ngào nhỏ lệ
Tiếng tơ đồng thỏ thẻ giai âm
Hải triều lên xuống vang ầm
Lửa lòng sôi sục tình thâm mặn mòi...

Nàng tiên cá lẻ loi tình ái
Cái khuân vàng tê tái biển sâu
Lu Hà nhớ qúa Hiền Châu
Thiên thu sầu muộn nhịp cầu tào khang...

Nghe Chức Nữ Ngưu Lang đắm đuối
Tủi hận sao lầy lội đường xa
Ngược xuôi khắp nẻo sa bà
Thanh mai trúc mã trăng ngà dở dang ...

Thôi đành vậy muộn màng kể lể
Gửi tờ mây góc bể chân trời
Nửa vòng trái đất chơi vơi
Mong người thấu hiểu cảnh đời ly tao...!

14.12.2015 Lu Hà




Thơ tình cũng giống như viết một bức thư tình công khai của một người nam dành cho người nữ. Đàn ông hay đàn bà cành chim lá gió cho nhau. Thư tình thì thầm kín cho một cá nhân đọc. Còn thơ tình thì quảng bá toàn xã hội nên không tránh khỏi lời ong tiếng ve kẻ khen người chê ca tụng mỉa mai hằn học thóa mạ. Nên Hiền Châu phải tỉnh táo thơ anh Lu Hà chẳng có chi là dâm dục trụy lạc quá đáng, thiên hạ tụi tâm ma xảo trá sẽ thêu dệt vu khống mạ lỵ anh để hy vọng dập tắt và tiêu diệt nguồn suối tình thơ của anh và em đó. Anh viết dự phòng như vậy thôi để em khỏi mắc mưu mà trăn trở phân vân, sa vào cặm bẫy miệng lưỡi của tụi bất nhân bất tài chuyên đặt chuyện thị phi vô cảm phá quấy cũng ti toe văn thi sĩ nửa mùa dăm ba chữ ngô ngọng, nhảy vào bình luận lếu láo. Thà cứ nói toạc ra để mà chuẩn bị tinh thần tìm cách đối phó gìn giữ tình cảm thi nhân, nhằm để lại cho hậu thế những cung đàn thơ tình ái muôn điệu. Bởi vì trên Facebook anh luôn bị bọn cá trá đầu gỗ háo danh thèm có tí thơ nhưng bất lực vì tâm địa xấu nên thiếu tình cảm tha nhân, nên kiếm chuyện tấn công anh em ạ. Nếu ai đó viết bậy em cứ xóa toẹt đi đừng nể nang nó cành lấn tới. Bên trang anh toàn là tao nhân mặc khách ghé thăm ai có trình độ thì bình ai không có thì chân thành làm bạn đọc tử tế và im lặng chả khen chê like chi hết. Ngày sinh nhật của anh họ mới xuất đầu lộ diện hỏi thăm chúc mừng.

-Hiền Châu: HC thì không đặt nặng vấn đề yêu - ghét anh Lu Hà ạ.HC hiểu những gì tai nghe,và mắt thấy..Ai mến mình HC sẽ không ngại ngần đáp lại tình cảm ấy bằng ánh nhìn thân thương nhất..Được thi sĩ tặng thơ ấy là niềm vui rồi ạ!

-Đặng Huy Nam: Xin lỗi Hiền Châu trước nhé! Cái thằng trẻ con nhiều tuổi Lu Hà không ai khảo mà sao đã xưng thế? Lưu vong phản quốc biết điều thì im cái mồm đi, đây là trang cá nhân, không phải chỗ để mày sủa nhăng nhít. Mày bất mãn chế độ thì kệ mày, mày muốn thay đổi chế độ thì về mà thay đổi. Nếu không có bản lĩnh thì bớt lời đi, đừng có cáo mượn oai hùm mà từ xa sủa lại. Không ai ngửi được đâu.

Thành thật xin lỗi Hiền Châu vì đã bôi bẩn lên tường của bạn. Hiền Châu có biết Lu Hà là một kẻ phản động sống lưu vong không? Những người như vậy chỉ có đáng với hai từ: Thất phu.

Tao viết trong đây là còn nhân nhượng cho mày lắm rồi đấy. Kẻ thức thời mới là tuấn kiệt. Thay đổi đi.

Hừ, tao không muốn chủ trang này phải buồn thôi chứ tao không ngán mày đâu nhé Lu Hà. Không đôi co với mày nữa. Thằng huyễn hoặc.

-Lu Hà: Anh tôn trọng tình cảm của Hiền Châu nên không nỡ làm thơ trào phúng mắng ngã Đặng Huy Nam mang hình đại diện một em bé đội mũ bảo hiểm này này. Tùy em định liệu. Theo anh em cứ lờ đi không thèm đả động như lời Phật dạy: Khi ta đi đường có kẻ bất nhã nhổ một bãi nước bọt và ta cứ thản nhiên tâm trong như hồ nước không thọ nhận thì kẻ đó tự nhổ mặt lên trời và y tư dơ mặt ra hứng lấy bãi nước bọt của y. Nếu em còn like thằng này thì anh mới làm thơ nhạo báng như anh từng làm thơ nhạo báng mắng thằng Thomas Nguyên bên trang của ca sĩ Vũ Hoài Trang. Và anh cũng chán luôn cả cô Vũ Hoài Trang. Nó xúc phạm đến anh cô ta còn hỏi: Anh Thomas ơi! Thuốc thần kinh này dành cho ai đó?

Chuyện anh căn dặn tâm sự với em là chuyện tình cảm cá nhân riêng chứ dính dáng gì đến y? Nhân bảo như thần bảo. Lời anh căn dặn trên có sai đâu? Anh từng căn dăn rất nhiều cô như Triệu Khánh Dư, Trần Hiền Châu, Hoàng Quỳnh Mai vân vân và vân vân...

Với các cô Kiều Nữ không bao giờ anh bàn chuyện chính trị chính em mà chỉ thơ tình và thơ tình. Tình yêu đâu có phải chỉ dành cho người cộng sản giai cấp công nông mới biết yêu. Tình yêu là trái tim chung cho tất cả mọi người trên thế giới, và cả những người bị gán cho phản động đế quốc tư bản gì đó họ không biết yêu à. Chỉ có ngả Đặng Huy Nam này mới biết yêu, mới có trái tim nồng thắm? Y bảo anh tâm sự từ tấm lòng trái tim ngay thẳng của anh nhận xét về nhân tình thế thái chung chung là viết bẩn vào trang của em. Còn y viết những lời hằn học vô lý thóa mạ đích danh tên anh là y viết sạch cho trang của em? Không phải lần này là lần đầu, lần truớc y trơ trẽn nịnh bợ thơ em hay và chê thơ anh tối tăm. Nên anh phải viết bài bình thơ Hiền Châu và Lu Hà để chỉ cho thiên hạ biết thơ anh và em quấn quít nhau như Phụng Loan thật là một thiên sử tình thơ đáng để đời.

Hiền Châu là một nữ sĩ trí tuệ cao vời vợi. Anh tin Hiền Châu chả buồn phiền quái gì khi có kẻ vô lý nhảy vào phá quấy mà trong bụng em có khi lại mừng thầm c ư. Vì em biết tính anh Lu Hà: Anh Lu Hà không nản chí vì tấm lòng anh ngay thẳng, tâm hồn anh trong trắng, trái tim anh nồng nhiệt. Có khi nhờ vậy mà anh ấy lại càng lai láng làm thơ tình khoẻ ra?

Và đây để chứng minh lời anh nói. Có ngay bài thơ tình tặng em. Thói đời là thế đó em ạ. Người chửi cứ chửi cho bã bọt mép ra cho thỏa lòng cừu hận đối kháng giữa giai cấp trí tuệ phong lưu và giai cấp xích lô ba gác Chí Phèo Thị Nở.  Vậy thiên hạ thích cái gì? Thích nghe chửi tục cho sướng hay đọc thơ cho sướng?

Nỗi Lòng Thục Nữ
viết tặng nữ sĩ Hiền Châu

Người thục nữ tần ngần im lặng
Nghe tiếng lòng cay đắng xót xa
Càng thương cát sĩ Lu Hà
Quản chi miệng lưỡi mặn mà ái ân...

Thơ lai láng tao nhân mặc khách
Trái tim hồng dám trách chi ai?
Dìu nhau lên vọng nguyệt đài
Phụng loan thổn thức canh dài thỏa thuê...

Biển dồn dập ủ ê sóng vỗ
Cánh buồm nâu cổ độ trăng soi
Thuyền tình cá nước mặn mòi
Hôn bờ cát trắng lả lơi ánh hồng...

Bởi duyên nợ cây lồng bóng ấp
Cái nõn nường dáng dấp hương sen
Động hồ say đắm từng phen
Đài hoa mềm mại còn chen nhụy vàng...

Từ muôn thuở mơ màng nhỏ lệ
Kiếp bọt bèo trần thế ai hay
Huyền sương chày ngọc gío bay
Lam Kiều lã chã lắt lay bướm hồng...

Chẳng ước vọng cầu vồng ô thước
Chỉ mong sao cho được thiếp chàng
Phỉ tình phu phụ tào khang
Yến oanh thỏa nguyện Bùi Hàng Vân Anh!


14.12.2015 Lu Hà

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét