Thứ Ba, 1 tháng 12, 2015

Thơ Tình Chùm 442

 



Ba Cô Gái Sài Gòn Ngày Xưa

Ba cô gái bước trên hè phố
Giờ ở đâu còn nhớ tuổi xuân
Thướt tha vệ nữ thiên thần
Hồn thơ trong trắng non ngàn xác xơ


Mùa hạ đó ve sầu tu hú
Tiếng gọi nhau nức nở tha phương
Theo chân lăn lóc bên đường
Rừng thiêng nước độc nông trường sắn khoai

Bao cảnh ngộ bi ai tăm tối
Lũ vượn người nón cối dép râu
Bầy đàn mặt ngựa đầu trâu
Công an bộ đội đỏ màu máu tươi

Hồ Chí Minh đười ươi ngạ qủy
Sài Gòn ơi! bi lụy khổ đau
Nắng mưa tầm tã chân cầu
Mẹ cha điêu đứng mái đầu muối sương

Bao mộng ước vấn vương hoa bướm
Tuổi trăng tròn thấm đượm màu tang
Băng rôn khẩu hiệu bẽ bàng
Hung hăng chủ nghĩa thiên đàng dựng xây

Màu áo trắng đắng cay tủi nhục
Hồn thơ ngây lạc bước chốn nào
Người còn kẻ mất lệ trào
Phải chăng định mệnh nghẹn ngào núi sông

Hay bởi tại Lạc Hồng nòi giống
Hàng nghìn năm nghiệp chướng chất chồng
Hay vì thượng đế không thương
Nga Xô Trung Cộng ma vương bạo tàn

Tôi muốn đặt trăm ngàn câu hỏi
Mẹ Việt Nam trăng trối khóc than
Viễn Đông hòn ngọc lụi tàn
Giặc Tàu lấn chiếm ngập tràn phố xưa.

chia sẻ cùng Vanessa Le qua bức ảnh và bài thơ: Hạ Nhớ
2.4.2014 Lu Hà 




Đôi Bờ Ly Tao
viết tặng em gái thơ Mai Hoài Thu

Tim anh nhức nhối vô cùng
Tiếng ai nức nở não nùng sầu rơi
Mắt huyền lúng liếng xinh tươi
Trà xuân hương khói một thời thu ơi!

Lá vàng  tơi tả chân đồi
Mùa xuân đã đến mà người đi xa
Đêm đen chỉ thấy trăng ngà
Cung vàng thăm thẳm Hằng Nga đượm buồn

Hôm nay nghe lại nguồn cơn
Lòng anh thổn thức lệ tuôn đôi hàng
Thương em gái bước sang ngang
Má hồng chưa thắm ngỡ ngàng mùa xuân

Than ôi! Hai chữ tình nhân
Trăm năm lỡ hẹn trần gian chuyến đò
Khắc sâu vào những bài thơ
Lênh đênh sóng vỗ đôi bờ ly tao

Bao giờ cho thỏa dạt dào
Cho hoa gặp bướm má đào hồi xuân
Kiếp nào tình lại chứa chan
Nghẹn ngào thục nữ tùng quân đi về

5.4.2014 Lu Hà




Hiu Quạnh Tuổi Già

Phơ phơ chòm râu bạc
Ông lão ngắm trời mây
Hồ Gươm buồn nức nở
Cơn sóng lòng chua cay

Còn chi thời tuổi mộng
Nàng đã rời xa ta
Nơi chân trời góc bể
Mưa gió bến sa bà

Con rùa già ngơ ngác
Thanh kiếm bạc tìm đâu
Cả một thời oanh liệt
Lã chã hạt sương đầu

Lòng sầu dâng nhung nhớ
Cảnh tượng thật thê lương
Hoa phượng rơi lả tả
Còn ai nữa mà thương

Hàng liễu xanh biêng biếc
Bao kỷ niệm thương đau
Nước hồ trong sủi bọt
Cá bơi dưới chân cầu 

Chiếc xe đạp cọc cạnh
Lẻ loi dựng ở bên
Han rỉ theo năm tháng
Mang nỗi buồn triền miên !

cảm xúc từ thơ và ảnh của Liên Lưu: Nhớ Quê
4.4.2014 Lu Hà




Mảnh Hồn Nức Nở Sầu Tuôn
cảm tác thơ Mai Hoài Thu: Đà Lạt - Lời Cuối Cuộc Tình

Tôi chưa đến ghé thăm Đà Lạt
Hồn thơ say dào dạt chơi vơi
Mưa bay xa tít chân trời
Côn trùng rên rỉ lệ rơi đôi hàng

Hồ than thở lỡ làng dang dở
Bao mối tình nức nở người ơi!
Sương rơi ướt đẫm chân đồi
Mây bay thung lũng lẻ loi tình buồn

Hồn theo gió nguồn cơn sầu tủi
Bước chân em thui thủi cô đơn
Mảnh mai bờ liễu bồn chồn
Ngậm ngùi hiu quạnh sầu tuôn đoạn trường

Suối róc rách thê lương ảm đạm
Dế dạo đàn thăm thẳm bi thương
Chia ly trăm ngả bụi hồng
Má hồng thiếu nữ tha phương chốn nào

Lời tình cuối nghẹn ngào than khóc
Hãy trở về con dốc nẻo xưa
Bờ tre khóm trúc gốc dừa
Cheo leo đỉnh núi trăng vừa cười duyên

Kìa ai đó triền miên cay đắng
Đợi chờ hoài bóng dáng thân yêu
Nôn nao thiếu phụ yêu kiều
Hương bay tà áo mĩ miều hoàng hôn.

6.4.2014 Lu Hà





Mùa Hè Dĩ Vãng

Hoa phượng đỏ, tâm hồn bay bổng
Má em hồng, giấc mộng thiên thai
Nhớ nhung trằn trọc canh dài
Nửa đêm thức dậy u hoài mãi sao ?

Anh chẳng hẹn đợi chờ nhắn nhủ
Biết tình em ấp ủ trong lòng
Gặp nhau thờ thẫn sân trường
Lâng lâng áo trắng đoạn đường làng ta

Hoa cúc đã nhạt nhòa rười rượi
Cánh phượng tàn tức tưởi thu về
Còn đâu tu hú gọi hè
Ve sầu non nỉ não nề hồn anh

Một chiều nọ tan tành mây khói
Trái tim anh nhức nhối khổ đau
Nhà em dạm ngõ trầu cau
Mẹ cha hứa gả làm dâu xóm đoài

Kể từ đó bi ai ảm đạm
Cõi trần gian thê thảm em ơi!
Anh chưa kịp ngỏ đôi lời
Bóng em khuất nẻo lệ rơi đôi hàng

Anh thổn thức mây vàng bảng lảng
Bao mùa hè dĩ vãng trào dâng
Đóa hoa phượng cũng bẽ bàng
Còn đâu bóng dáng dịu dàng thướt tha

Thuyền theo lái em là gúa phụ
Còn anh là cha của đàn con
Phải chăng hoa cũng biết buồn
Xứ người lạc lõng nguồn cơn điệp hồ

chia sẻ cùng Vanessa Le
3.4.2014 Lu Hà









Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét