Thứ Sáu, 27 tháng 11, 2020

Thơ Tình Chùm Số 1.281

 

Tranh Danh Đoạt Lợi

Cảm xúc thơ La Fontaine bài 33

 

Chuyện ngụ ngôn trắng đen dê cái

Cả hai đều chẳng ngại sinh con

Một già một trẻ sắt son

Cửa nhà đông đúc nước non xa vời

 

Đàn dê con thảnh thơi chạy nhảy

Hai bờ ngòi nước chảy dưới cầu

Đàn con hớn hở ăn dâu

Hoàng hôn chiều tím mái đầu tuyết sương

 

Bước lên cầu chẳng nhường nhịn nữa

Đường vinh quang chất chứa tương lai

Bon chen khao khát ngày mai

Như hai vương quốc tranh tài đoạt danh

 

Bách Lý Hề quyết thành sự nghiệp

Bộ da dê tì thiếp công hầu

Tổ tiên Tô Vũ dãi dầu

Dê nào cũng muốn lên cầu trước tiên

 

Qua cầu trước bạc tiền danh lợi

Mắng chửi nhau chới với rung rinh

Con nào cũng cậy thế mình

Họ hàng chú bác triều đình sư vương

 

Chúa sơn lâm cũng từng đi lại

Quan biết nhiều chẳng ngại đối phương

Phong bì biếu xén hội phường

Luật rừng xét xử thương trường cổ đông

 

Vua Louis hội đồng hoàng tộc

Dê bà khoe nguồn gốc xa xưa

Thím dê chẳng phải tay vừa

Húc luôn một cái cho chừa thói dâm

 

Cầu xụp đổ đánh rầm một tiếng

Cả hai dê chết điếng vì đau

Hồn mây tan tác theo nhau

Bầy con ngơ ngác bạc màu lá rơi.

 

*Nguyên tác thơ ngụ ngôn:”Hai Con Dê Cái“

20.9.2020 Lu Hà

 

 

Trùm Dư Luận Viên

Cảm xúc thơ La Fontaine bài 34

 

Ếch nổi tiếng là trùm dư luận

Lý sự cùn vớ vẩn xưa nay

Thấp lùn còi cọc chân tay

Vênh vang nón cối lại hay nói bừa

 

Vua mặt trời say xưa cưới vợ

Muông thú đều hớn hở mừng vui

Chỉ riêng ếch lại sụt sùi

Ngồi lỳ đáy giếng ngậm ngùi khổ đau

 

Các lão thần rủ nhau thăm hỏi

Vầng thái dương le lói khắp nơi

Rồi đây sẽ lắm mặt trời

Nữ thần sinh đẻ sông ngòi cạn khô

 

Cuộc dâu biển ao hồ sỏi đá

Nóng như thiêu tôm cá chết nhăn

Bàn dân thiên hạ trở trăn

Phi tần cung nữ nằm lăn ra đường

 

Vua mặt trời thất thường tính cách

Lắm con rồi đàn hạch dân ngu

Nắng mưa vần vũ thiên thu

Mặt trời đông đúc âm u cửu tuyền

 

Ếch rộng miệng tuyên truyền rộng rãi

Chẽo chuộc cùng cóc nhái hùa theo

Phèng la trống mõ hò reo

Đinh tai nhức óc eo xèo xóm thôn.

 

*Nguyên tác thơ ngụ ngôn:”Mặt Trời Và Ếch“

20.9.2020 Lu Hà

 

 

 

Tranh Dành Đấu Đá

Cảm xúc thơ La Fontaine bài 35

 

Quốc vương mắc bệnh hiểm nguy

Sơn lâm một thuở quyền uy lẫy lừng

Danh y đâu dám lừng khừng

Muôn loài chen chúc canh chừng lẫn nhau

 

Tranh giành đấu đá trước sau

Điểm danh thiếu cáo, sói tâu sớ liền

Mưu hèn kế bẩn nhỏ nhen

Cửa hang hun khói lưới ken bịt bùng

 

Hồ ly run sợ hãi hùng

Muôn tâu bệ hạ phải dùng thuốc tiên

Áo da chó sói đắp lên

Húng lìu giềng mẻ ăn liền mắm cơm

 

Triều đình ngào ngạt chả thơm

Đại vương phong thấp thịt đơm bát đầy

Tuổi cao huyết mạch thịnh suy

Gian manh miệng lưỡi lạy quỳ trước sân

 

Hoàng thân quốc thích xa gần

Muôn tâu thánh thượng công thần truy phong

Biên cương chồn cáo quốc phòng

Cáo thành đại tướng sói mong mỏi gì?

 

Phản thần họ mạc lăng trì

Lông da chó sói so bì dễ sao

Phong hàn sốt rét áo bào

Dù cho sưng phổi bệnh vào thổi ra

 

Xưa nay thủ đoạn ác tà

Kẻ đơm người đặt yêu ma quỷ thần

Gần vua rước họa vào thân

Cáo chồn, lang sói, gian thần hại nhau.

 

*Nguyên tác thơ ngụ ngôn:”Sư Tử, Con Lang Và Con Hồ“

20.9.2020 Lu Hà

 

 

 

Sống Vẫn Còn Hơn

Cảm xúc thơ La Fontaine bài 36

 

Trên vai vác bó củi khô

Tiều phu loạng choạng nhấp nhô bướm vờn

Hoa tươi cỏ lạ chập chờn

Mồ hôi nhễ nhại tủi hờn núi sông

 

Tuổi già năm tháng chất chồng

Khổ đau bệnh tật đèo bồng vợ con

Nợ nần thuế má héo hon

Hỡi ôi! Thần chết kéo con đi cùng

 

Tử thần lưỡi hái lạnh lùng

Bỗng nhiên xuất hiện hãi hùng túm tay

Nhà ngươi muốn dẫn đi ngay

Hay còn thong thả mấy ngày rồi đi?

 

Lão tiều khóc lóc tỉ ti

Xin ngài đỡ bó củi ghì xiết vai

Chết thì nợ để cho ai?

Thà rằng được sống khổ hoài vẫn hơn

 

Mới hay miệng lưỡi thờn bơn

Nhân gian méo miệng rụng rờn bóng ma

Tử thần ngao ngán lánh xa

Gọi rồi lại sợ kêu ca ích gì?

 

*Nguyên tác thơ ngụ ngôn:”Thần Chết Và Lão Tiều Phu“

20.9.2020 Lu Hà

 

 

 

Tưởng Mình Cao Giá Lắm

Cảm xúc thơ La Fontaine bài 37

 

Trời cho cô chút má hồng

Vào ra đỏng đảnh kén chồng kẹn hom

Biết bao kẻ tới nom dòm

Văn chương nho nhã lòi dom tật nguyền

 

Kén già bảo chẳng có tiền

Cái hom mốc thếch dính liền chẳng ra

Khôi ngô tuấn tú thiết tha

Một hai thề nguyện mặn mà thủy chung

 

Cô cười khinh bỉ khốn cùng

Ễnh ương lại dám chập chùng thiên nga

Thanh cao mây trắng trăng ngà

Chê người thô tục da gà khó coi

 

Người nào cô cũng xăm soi

Cao thì lớn cẳng, thấp còi cọc chê

Gần xa muôn dặm sơn khê

Con cò lặn lội dãi dề nắng mưa

 

Tiếng gà eo óc ban trưa

Phấn son phai nhạt cô chưa lấy chồng

Nhăn nheo bụng ỏng lưng gồng

Đĩa hồng chuột vọc bánh trông ngâu vầy

 

Trăng lên giòng giã canh chầy

Đồ già ế vợ có thầy nhắn nhe

Nhà giàu xăng xái le te

Mẹ cha khuyên nhủ liệu bề đi con

 

Vội vàng điểm lại môi son

Chân chim rạn nứt héo mòn tuổi xuân

Hỏi gương, gương quát cô đần

Gọi thằng ở đến cho vần cả đêm

Tưởng mình cao gía đòi thêm

Bàn tay chai sạm nắn mềm kể công

Từ nay cô đã có chồng

Củ khoai lừng lững tơ hồng quấn dây.

 

*Nguyên tác thơ ngụ ngôn:”Gìa Kén Kẹn Hom (Cô Gái)“

21.9.2020 Lu Hà

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét