Chủ Nhật, 22 tháng 3, 2020

Thơ Tình Chùm Số 1.220


Truyện Tình Hai Họ Dương Hà
cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 46

Người mẹ già bồi hồi xúc động
Dặn hai con lương đống hiền tài
Tang bồng hồ thỉ mấy ai
Trung quân báo quốc sức trai phỉ nguyền


Mẹ cam chịu ưu phiền túng thiếu
Mặc hai con lo liệu mọi bề
Phong trần dặm nẻo sơn khê
Công thành danh toại tràn trề tương lai

Lễ tiểu khoa trai tài gái sắc
Cờ biển ban chim hạc bay cao
Thám hoa bảng nhãn nhất trào
Chờ ngày võng lọng xôn xao xóm làng

Nơi hậu viện Tuyết Băng hai ả
Mơ tân lang thư thả gót hài
Dương Trân Dương Bửu khoan thai
Cúi đầu ba lễ cân đai sảnh đường

Không theo Phật chẳng tường Nho giáo
Đạo Hòa Lan chưa thạo đường đi
Nghẹn ngào bồ liễu nữ nhi
Thu Băng Xuân Tuyết thầm thì Chúa ơi!

Họ hàng ai tới nơi thăm hỏi
Phủ Tần Công vời vợi cao sang
Cha tu mẹ dưới suối vàng
Họ Tần nhờ cậy khang trang cửa lầu

Nay chẳng thiếu kẻ hầu người hạ
Hai tiểu thư vàng đá trăm năm
Hương thơm ngây ngất trăng rằm
Xe dây kết tóc con tằm nhả tơ

Soạn sáu bản nhạc thơ tao nhã
Khúc tương tư bả lả xốn xang
Thướt tha yểu điệu dịu dàng
Dương Từ Hà Mậu mơ màng canh thâu

Nghe réo rắt phụng cầu Tư Mã
Trác Văn Quân nghiêng ngả năm nào
Thuyền quyên thục nữ má đào
Trai hùng hội ngộ thi hào đờn ca

Tiếng cầm sắt bay xa tha thiết
Hai chị em da diết tân lang
Kim bôi hợp cẩn thiếp chàng
Hai đôi loan phượng xích thằng nỉ non

Nhưng than ôi duyên còn xa lắc
Mộng kê vàng dằng dặc Nam Kha
Bao giờ trọn vẹn hai nhà
Dương Từ Hà Mậu cung nga mận đào

Cha mẹ nuôi dựa vào Nho đạo
Kén rể hiền Khổng giáo thư sinh
Chị em ráng sức hết mình
Công dung ngôn hạnh tuyệt tình Gia tô

Hai mươi bốn thảo phô đầu ngõ
Ánh trăng vàng ngọc thỏ ai hay
Trời sinh đất dưỡng ơn dày
Mẹ cha khó nhọc tháng ngày lầm than.

*Nguyên tác thơ lục bát“ Dương Từ Hà Mậu“
3.3.2020 Lu Hà



Truyện Tình Hai Họ Dương Hà
cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 47

Công phụ mẫu non ngàn biển rộng
Tháng năm hoài nòi giống sắt son
Lẽ nào sinh sự mất còn
Cha con khác đạo héo hon cõi lòng

Đạo vua tôi theo dòng thế kỷ
Kẻ tiểu nhân ghen tỵ hẹp hòi
Tề gia tu đức sáng soi
Bình yên thiên hạ rạch ròi giang san

Khi xã tắc gian nan trợ giúp
Gặp địch quân đánh úp sau lưng
Sĩ phu chớ có lừng khừng
Gian thần loại bỏ thanh trừng kiêu binh

Đạo vợ chồng gia đình êm ấm
Giàu nghèo đều giữ tấm tình thương
Trước sau phép tắc cương thường
Anh em họ mạc quê hương trọn lòng

Người quân tử chẳng mong quyền quý
Phải uốn lưng quỵ lụy chui luồn
Bầy đàn sâu mọt con buôn
Tham quan ác bá bán trôn nuôi mồm

Lũ ăn theo chồm hôm cẩu tặc
Chút cơm thừa tàn ác hại người
Thị phi reo rắc muôn nơi
Đặt điều vu khống đánh hơi cắn càn

Giọng thơ ngâm cung đàn thảm thiết
Thật tài tình Xuân Tuyết Thu Băng
Lẽ đời đạo hạnh ai bằng
Nàng Ban ả Tạ dễ dàng chịu thua

Giỏi nữ công thêu thùa khéo léo
Hai tiểu thư trêu ghẹo dưới trăng
Chủ hôn đã có chị Hằng
Dương Trân Dương Bửu thung thăng đợi chờ

Lòng xao động ngẩn ngơ phu tử
Trộm đứng nhìn tư lự vấn vương
Hai chàng ấp bóng góc tường
Càng say vẻ ngọc càng vương vấn tình

Khúc đoạn trường sinh linh đồ thán
Cõi nhân gian hoạn nạn dồn nhau
Thiên tai bệnh dịch khổ đau
Gây ra mầm họa vàng thau bụi mờ

Biết bao kẻ nhuốc nhơ tội lỗi
Mưu lợi riêng lạc lối bá quyền
Tập đoàn ăn chặn bạc tiền
Ăn chơi trác táng bon chen điếm đàng

Nghe tiếng đờn trăng vàng thểu não
Đom đóm bay lảo đảo bước chân
Dương Trân Dương Bửu lại gần
Hoa xinh bẽn lẽn giai nhân thẹn thùng

Hàng quốc sắc trai hùng gặp mặt
Bậc văn nhân xếp đặt ý trời
Kẻ chào người đón tươi cười
Lòng trong như đã ngoài lời còn e

Quan tổng trấn hả hê mới gọi
Đoàn huyện quan tươi rói nụ cười
Phu nhân khen thưởng ngỏ lời
Bạc vàng gấm vóc về nơi dưỡng già

Nhạc phụ mẫu trau tria hai rể
Cấp ngựa xe đủ lễ về làng
Hai thày cử nhỏ xênh xang
Về thăm mẹ cậu họ hàng tổ tông.

*Nguyên tác thơ lục bát“ Dương Từ Hà Mậu“
4.3.2020 Lu Hà



Truyện Tình Hai Họ Dương Hà
cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 48

Quan tổng trấn Tần công chu đáo
Nhờ vận may ai bảo dắt dê
Nuôi bò chăn ngỗng trở về
Hai chàng xe ngựa đề huề cử nhân

Thưa cậu mẹ hôn nhân trời định
Chuyện trăm năm dự tính ra sao?
Chị em họ Đỗ nghẹn ngào
Vui mừng khôn xiết xôn xao xóm làng

Mở rộng thêm khang trang nhà cửa
Lối Tràng An sắm sửa bộ hành
Tựu trường thi hội xướng danh
Dương Trân bảng nhãn Bửu giành thám hoa

Tuy chưa được nguyên khoa đỗ trạng
Kỳ thi đình tỏ rạng văn bia
Nhất nhì huynh đệ phân chia
Họ Dương tài tử trau tria bảng vàng

Tiệc quỳnh lâm thượng hoàng triều kiến
Trước sân rồng đại diện quan trường
Quyển thi đệ nhất văn chương
Thâm sâu uyên bác Tấn vương thỏa lòng

Bậc hiền tài trẫm phong lục phẩm
Cả hai khanh như tấm gương trong
Trung quân ái quốc một lòng
Cung thiềm tháp nhạn cũng dòng á khôi

Mũ cánh chuồn bồi hồi gấm vận
Chiếu chỉ truyền tới trấn Hà Đông
Ngựa xe cờ biển chiêng cồng
Tiền hô hậu ủng vợ chồng Tần khanh

Khắp châu huyện phải nhanh chuẩn bị
Quan tân khoa tạm nghỉ qua đêm
Các nơi quán dịch buông rèm
Nam khương hồ hởi êm đềm tiệc hoa

Quân hộ vệ chói lòa gươm giáo
Thật nguy nga bố cáo toàn dân
Tiếng thơm tỏa khắp xa gần
Uy danh họ Đỗ  thêm phần họ Dương

Trẻ tới già bên đường chen chúc
Vệ với cơ thúc giục đi mau
Sắc xuân tía đỏ phô màu
Thổi kèn gióng trống sang giàu hiển vinh

Cậu nuôi dưỡng phỉ tình non nước
Chốn Hạc lầu quỳ trước Sư môn
Sân Trình cửa Khổng suy tôn
Văn hay chữ tốt càn khôn thánh hiền

Lập văn tế tổ tiên bài vị
Nhớ phụ thân rên rỉ khóc than
Cha con cốt nhục xương tàn
Rừng sâu núi đỏ gian nan trập trùng

Lễ tam sinh thủy chung Nho đạo
Xế bóng chiều tam giáo cách ly
Não nùng ở chốn u tỳ
Nghĩ câu phong mộc nhung y cảm phiền.

*Nguyên tác thơ lục bát“ Dương Từ Hà Mậu“
5.3.2020 Lu Hà



Truyện Tình Hai Họ Dương Hà
cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 49

Đọc hai chữ mặc liên thơ cũ
Khóc người xưa trú ngụ nơi nào?
Bỗng nhiên biền biệt thế sao
Nhà tranh mái rạ nghẹn ngào ly tao

Miền giá lạnh âm hao chẳng rõ
Trà Thạch còn cổ mộ trăng soi
Sông Tương cá nước mặn mòi
Thông kinh làu sử hẹp hòi công danh

Gối hoàng lương thôi đành để vậy
Giấc kê vàng lại thấy Nam kha
Bôn ba trong cõi ta bà
Cà sa bình bát sơn hà nổi trôi

Nơi chôn rau than ôi cắt rốn
Cảnh chùa chiền bề bộn khói hương
Phu thê tình nghĩa vấn vương
Canh gà eo óc chán chường buồn thiu

Cắp thiền trượng đìu hiu gió thổi
Hai trẻ thơ nông nỗi xa lìa
Sương rơi đầu ngõ đầm đìa
Hạt châu lã chã bên rìa rừng hoang

Trọn tấm lòng nén nhang u uẩn
Dâng hay tay kính cẩn cha già
Cù lao chín chữ khắc bia
Sinh thành dưỡng dục chẳng lìa xa nhau

Ngoài bảy mươi bạc màu sương gió
Mảnh hồn mây biết tỏ cùng ai
Cậu nuôi khôn lớn thành tài
Mẹ già cô quạnh khứ lai tủi hờn

Buổi chiều tà chập chờn đom đóm
Gà lên chuồng từng khóm đung đưa
Cúc tần tầm tã nắng mưa
Rào thưa vườn trống muối dưa qua ngày

Đời thiếu phụ đắng cay rầu rĩ
Ngọn đèn dầu thủ thỉ tâm tình
Trên tường cái bóng lung linh
Hai con gặng hỏi dáng hình của cha

Hòn vọng phu thiết tha chờ đợi
Chốn thiên thai vời vợi xa xôi
Trèo đèo lội suối than ôi
Rừng sâu vực thẳm núi đồi bao la

Tình phủ tử xót xa ảo não
Con theo cha tam bảo lẽ nào? 
Nam nhi quân tử sĩ hào
Sân Trình cửa Khổng bước vào thảnh thơi

Theo Nho gia thức thời kẻ sĩ
Nợ thanh khâm liêm sỉ làm người
Giúp vua trị quốc cứu đời
Mọi nhà no ấm muôn nơi thái hòa

Đọc văn tế khói nhòa ảm đạm
Đỗ nương nghe buồn thảm góc trời
Hai quan lục phẩm lệ rơi
Cây rung hạt lệ lòng người cảm thương

*Nguyên tác thơ lục bát“ Dương Từ Hà Mậu“
5.3.2020 Lu Hà





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét